Đêm qua nhìn thác đổ
Rầm rào cõi hư vô
Thinh không như nấm mồ
Ta vùi trong bi lụy
Đóa cúc vàng trơ nhụy
Tả tơi xác phơi trần
Bàn tay mhuộm si sân
Cầm lại đao lòng lạnh
Cõi đường trần hiu quạnh
Vắng lặng tiếng bi bô
Buồm giương cánh hải hồ
Ta đi về vô định
Biết sao để tâm tịnh
Biết sao để bằng an
Biết sao trãi đường vàng
Trong vô hằng bản ngã
Sa lầy đầm quỷ ngạ
Tội nghiệt máu , hồn ma
Rớt vào lõm ta bà
Đành thôi.lùa cháo lú
Bình minh có cư ngụ
Một le lói mong manh
Để lá kia còn xanh
Đừng khóc thu vàng lá
Ngạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét