Nghèn nghẹn
Chặn nước mắt
Ném thân mình
Cô tịch
Rạn nứt cả đêm đông
Canh thâu trường
Vớt
Thả
Trăng bạc ánh
Vệt loang tường
Cong cớn Ngạo nhân gian
Nuôi cho lớn
mãi lớn những xốn xang
Pha cốc rượu
Soi hình hài bóng Gió
Cõng trên lưng
Gửi sầu đi ở trọ
Khắc lên triền vạn nỗi nhớ Không Nên
Cuội đá sỏi chống chỏi thác nước lềnh
Biết là đau ..cũng đành thôi
Bi phẫn
Chém long đong..chém vạn mươi lận đận
Xé toạc người..nắn tượng toét môi cười
Mặt nạ da ẩn máu tứa con ngươi
Ta là ai giữa trần gian địa ngục
Ngạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét