Đóa tường vi đỏ thắm
Nhoẻn miệng cười trong đêm
Mưa lất phất ru mềm
Bàn tay run rẩy nắm
Đóa tường vi say đắm
Giọng chua chát bắc kỳ
Ngọt lùi mía thơ thi
Họa vần thơ chát đắng
Đóa tường vi sâu lắng
Thả từng chữ đơn côi
Sương lạnh tim bồi hồi
Anh đừng yêu nhóc nhé
Đóa tường vi lặng lẽ
Nép bên dòng sông xanh
Vô tình gió vờn quanh
Mặc tường vi rã cánh
Đoá tường vi lóng lánh
Sắc hồng đêm ái ân
Cuồng vũ mặc đường trần
Hiến tình đêm ngọt cuối
Đóa tường vi đắm đuối
Xa ngút ngái dòng sông
Phút gặp gỡ rạng đông
Chia tay trời chạng vạng
Đóa tường vi ngời sáng
Ong mật ngậm sương sa
Biết bao ngày tháng qua
Tường vi còn khoe sắc
Đóa tường vi đau cắt
Chữ cũng biệt ly rồi
Sông ngừng chảy trong tôi
Gió đâu còn chứa lạnh
Bão đời rồi cũng tạnh
Gió uống tình hóa băng
Bật gốc rễ địa đàng
Lạnh run ..bình minh tắt
Ngạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét