Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Mông Lung

Mông Lung..

Gom được không ? Nỗi buồn đốt màn đêm
Giữ được không ?
Chút nắng tàn
Cuối hạ..
Rồi bỗng dưng ta thành người xa lạ
Những yêu thương chưa vẹn đã thành sầu.



Đi tìm nhau và cứ mãi đi tìm nhau.
Trong lá rơi và bốn mùa luân chuyển
Trái đất quay nào có gì bất biến.
Chỉ tôi _em theo dòng chảy nhạt phai

Chiều hôm nay mây nhuộm tím sông dài
Người tương tư đang chít màu tang trắng.
Sóng đáy sông tựa hồ như yên lặng
Chỉ chực chờ thoát ngục đoạ nhân gian

Chiều hôm nay gió ghẹo lá rơi vàng
Cánh diều cô chợt oằn mình thổn thức.
Có gì đó đang náu mình chờ chực.
Như cơn mưa hoen ố chốn địa đàng ??!

Ngạo

Viết cho em và tôi trong những tháng ngày bão dông của đời người..của số phận và đánh dấu mốc chuyển luân như những bước thăng trầm vốn dĩ hiện hữu..dẫu là hiện hữu trong mông lung như ngắm thực tại qua màn mưa phiên phiến lạnh lùng.

Có những lúc nụ cười thôi cũng là phù phiếm..có những khi im lặng lại nói lên tất cả..và có những lúc cố nó mấy có chối bỏ mấy có làm cách nào đi nữa cũng không dấu đi được nỗi yêu thương dâng trào lên ánh mắt..dù là rất mông lung và xa xăm như chính khoảng cách mà ta tự tạo đệ làm rào chắn cho chuyện NTTT..
Ai hiểu NTTT là gì không ..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét