Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Phong

Buốt thấu xương vạn đao tung cắt
Mặt phần dương quay quắt nhớ nhung
Vút lên non đỉnh chập chùng
Thả lòng man mác tương phùng thảo nguyên

Vụt giận dữ đảo điên đầu sóng
Chợt hiền hòa ru mộng tiêu dao
Se se lạnh,ấm hanh hao
Cố tri cuồng nộ thét gào tương tư

Lại có lúc lùa ru mái tóc
Hôn dáng mềm như ngọc như sương
Mơn man vuốt,xóa bi thương
Thênh thang tít tắp đoạn trường canh thâu

Biết đi đâu, về đâu cơn gió
Tiết nguyên tiêu ai tỏ hàn phong
Mây luyến ái, cát bụi hồng
Ngược xuôi, xuôi ngược hư không muội vàng


Hoa



Vạn sắc khoe hương tàn mấy lúc
Bỉ ngạn hoa ,địa ngục đỏ ngầu
Nơi thung lũng ,đáy vực sâu
Lèn ngang vách đá,bùn đâu nhuốm đời

Lả tã rơi vu hồi đau cắt
Điểm xuyến đông,cầm sắt đa truân
Nhuốm hồn vọng cảnh bâng khuâng 
Tương giao một kiếp , đường trần thực mơ



Tuyết

Hải hồ bình địa trơ lãnh khốc
Trắng tuyền màu tang tóc quạnh hiu
Băng thiên lý nối cô liêu

Phủ trùm non đỉnh mộ triều đông phong

Bức thủy mặc như dòng lệ nóng
Lạnh bàn tay, lóng cóng ai bi
Lầu vọng khứ,bách nhân tri
Tan thành sương khói đâu vì nắng lên



Nguyệt


Dẫu tròn khuyết chênh vênh đơn chiếc
Sắc nhũ vàng ánh biếc bạc soi
Màn đêm vỗ giấc buông lơi
Lữ hành ai chẳng vọng trời cố hương


Đêm nhàu nhĩ thê thương bầu bạn
Khúc u hoài tâm loạn tâm si
Đời hữu biệt,lúc suy vi
Đâu là vẹn khuyết, xá chi hẹn thề





Phong Hoa Tuyết Nguyệt Đê Mê
Mà sao đôi lứa nguyện thề trăm năm ..

Ngạo
5:51 Pm
29/11/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét