Thứ Ba, 2 tháng 3, 2021

Hồng Trần Tạp Luận

Hồng Trần Tạp Luận Ngày xưa ở bên Hoa Hạ thần châu có một vị nhất đại tiên nhân, truy cầu đại đạo, trên thông thiên văn dưới tường địa lý gọi là Mê Âm Chân Nhân. Mê Âm Chân Nhân tu đạo ba vạn chín nghìn sáu trăm năm, nhưng vẫn không thể hiểu được Đạo là gì, khó lòng phi thăng. Lúc đấy nghe người dân đồn thổi, bên phía đất nam Lạc Việt có một vị thánh hiền gọi là Tat Dat thánh giả. Vị này không phải là người tu đạo, chỉ là một phàm nhân bình thường nhưng không gì không biết, không gì không hiểu, là một truyền kì ở đất Nam. Mê Âm chân nhân nghe vậy mang lòng hiếu kì tìm tới đất Nam, gặp vị Tất Đạt thánh giả này. Hai người ngồi ở một gian nhà cỏ phẩm trà. Mê Âm chân nhân lúc này mới quay ra hỏi: "Tiên sinh được người ta xưng tụng là không gì không biết, vậy không hiểu có thể nói cho bản tiên nghe Đạo là gì?" Tất Đạt thánh giả nghe vậy, trầm ngâm không nói. Lúc này tình cờ có một đoàn người bắt chó đi qua, con chó bị đem đi làm thịt sợ quá đái cả ra đất. Tất Đạt thánh giả thấy vậy mỉm cười, lấy tay chỉ vào bãi nước đái chó mà nói rằng: "Đấy chính là đạo." "Cái gì? Tiên sinh đang đùa phải không?" Mê Âm chân nhân nghe xong rất là giận dữ, tưởng rằng người trước mặt này muốn trêu chọc mình. Đang muốn thi triển tiên pháp trừng phạt một phen lại nghe Tất Đạt thánh giả nói tiếp: "Vì sao các hạ cho rằng đó không phải là đạo? Đạo là tất cả, cũng không là gì cả. Con người ta từ trước tới nay chỉ nghe tu chân thành thần thành tiên, tu ma thành yêu thành quỷ, thọ cùng trời đất, sống cùng nhật nguyệt nhưng chưa có nghe nói qua ai có thể tu đạo thành công, dẫm đạp đại đạo dưới chân. Nói như vậy, Đạo đã chắc gì tồn tại? Mà dù có tồn tại thì có ai biết được nó như thế nào? Vì vậy ta nói bãi nước đái chó kia la đạo, ai dám bảo là không đúng?" Tất Đạt thánh giả nói một hồi, làm Mê Âm chân nhân lâm vào trầm tư, cũng không mở miệng phản bác nữa. Lúc này lại nghe nói tiếp: "Người làm việc ác, chuyển thế đầu thai thành chó, đó chính là Luân Hồi. Kiếp này thành chó, hung tính vẫn khó trừ, ba hôm trước cắn chết một mạng người, hôm nay mới bị lão Điệp lôi đi làm thịt, đó chính là nhân quả. Con ác cẩu này hôm nay còn sống, một lúc sau sẽ phải chết đi, đó chính là sinh tử. Ta và ngài ngồi đây nhìn thấy nó là một con chó, nhưng một lúc sau thứ đứng trước mặt ta và ngài lại chỉ là một đống xương thịt bị người ta lọc ra mà thôi, đây chính là chân giả. Một con chó có bao hàm thiện địa chi lý sinh tử, luân hồi chân giả, nhân quả bên trong sao lại không phải là đạo? Mà bãi nước đái kia, sao lại không phải là đạo?" Tất Đạt thánh giả nói đến đây khẽ vuốt cằm, nhấp một ngụm nước chè bình ổn nói tiếp: "Con người ta sinh ra trên đời, sao phải cầu cái đạo hư vô mờ mịt, chỉ có bản thân ta đây, người thân ta đây, cuộc sống ta đây mới là chân đạo. Ta chính là đạo, mà đạo cũng chính là ta. Các hạ nếu bỏ được cái tâm kết trong lòng xuống, thành chính quả cũng chỉ sớm muộn mà thôi." Mê Âm chân nhân nghe xong lời này sực tỉnh, theo sau hướng Tất Đạt thánh giả vài dài ba vái, thành khẩn nói: "Tiểu tiên lâu nay chìm đắm vào cầu đạo mà u mê tất cả, hôm nay đã được ngài thông suốt một phen, hiểu được huyền cơ, ơn này khó lòng nói hết. Ngày sau đắc thành chính quả, bạch nhật phi thăng chính là hướng tới ngài báo đáp." Dứt lời cũng không dây dưa ngự gió mà đi. Mười năm sau Mê Âm chân nhân ứng kiếp thành công, thuận lợi phi thăng nhưng lúc này nghe tin Tất Đạt đã vân du thiên hạ cưỡi ngựa sắt du lãm bèn dùng thuật biến một ngọn cự sơn vạn trượng thành hình Tất Đạt thánh giả, trên khác bốn chữ "Đạp Đạo Chi Sư" để tỏ lòng thành kính. ............................................................... Lại nói tới một ngày nọ khoảng vạn năm sau. Hắc Phong ta rời núi Xàm du lãm thiên hạ.Đông tây một hồi chả biết khi nào lạc bước té chúi nhủi vào tấm bia có ghi bốn chữ " Đạp Đạo Chi Sư" Ngồi ngẫm sự đời mãi cũng không rõ đạp đạo là cái chi,bèn lắc mu rùa tung xu. 比 吉 . 原 筮 , 元 永 貞 , 无 咎 . 不 寧 方 來 , 後 夫 凶 . Tỉ cát. Nguyên phệ, nguyên vĩnh trinh, vô cữu. Bất ninh phương lai, hậu phu hung. Dịch: Gần gũi thì tốt. Bói lần thứ nhì mà được như lần đầu (nguyên phệ) rất tốt, lâu dài, chính thì không có lỗi. Kẻ nào ở chỗ chưa yên (hoặc gặp trắc trở) sẽ lại với mình (hoặc mình nên vời lại) l kẻ nào tới sau (trễ) thì xấu. : Quẻ này là trên đất có nước, nước thấm xuống đất, đất hút lấy nước, cho nên có nghĩa là gần gũi, thân thiết, giúp đỡ nhau. Nếu hiểu theo nghĩa của hội Liệt thì ta luận được Đạp Đạo chính là đạp lên tất cả mà đi.Thấy ai ghét đạp một cái, đạp người và bị người đạp gọi là Đạp Đạo.Đã thông hiểu ta liền vái lạy rồi dời gót'. Hiểu thế nào làm thế ấy .Nhiều khi đạp người cũng là một cách giúp đỡ mà người đạp ta cũng giúp ta ngộ được vạn chuyện. Hắc Phong ta tu ma ..lấy ma trị ma.Tu ma thành đạo.Dùng Đạp đạo mà đi. Sống không cầu luân hồi.Chết không ngại làm oán quỷ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét