Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012

Tặng Người Đã Khuất




Vọng

Bàng bạc sương phủ lầu tây..
Nguyệt tận ..
Cỏ úa ..
Khói mây trùng trùng..
Gió lùa ..
Mành sáo bật tung..
Người ngọc tựa cửa ..Não nùng phấn hương..
Tình nào sợi vấn tơ vương..
Cho vầng trăng khuyết..cho hương rã màu..
Phụng loan..
oán khúc.. tương cầu..
Gieo cay..
Gieo đắng..
gieo sầu thế nhân..
Địa ngục luyến ái..
Trầm luân..
Lệ chao..
Nến tắt .. bần thần huyễn hoang
Tiền đình cú rúc mang mang..
Đăng tiên nghiệp chướng..
Mi ngoan khép hờ..
Tiên Dung một giấc tỉnh mơ..
Chữ Đồng Tử
khuất ai chờ..ai mong
Tàn tro..
Một nắm trầu không..
Nhuỵ tàn..
Hoa rữa..
Mặn nồng ..phai phôi..
Điểm canh trống giục đầu hồi..
Canh thâu ngạ quỉ..
Bóng người..??
Hồn ma..??

NTCS



Mộng

Nến kia vừa tắt nụ cười ..
Bóng đêm ..
vồ ập..
bóng người đêm qua..
Gầy vai..
Lệ thả châu sa..
Nữa mê ..
Nữa tình..
Ngọc ngà vỡ tan..
Buông..
Thả..
Một tấm ngực trần ..
Xuân xanh khao khát..
..nép vầng trăng mơ..
Phố đêm..
Sương khói vần vơ..
Gió mưa chợt vắng ..
Câu thơ dịu hồn..
Phải nọ..
Là nữa tân hôn..
Uống khô dục vọng ..
Cạn nguồn tâm giao..
Kề môi luyến ái chiêm bao ..
Say trong giấc mộng..
Ngọt ngào ..?
Hư không..?

NTCS



Tặng Người Đã Khuất !!


Trăm năm trên đỉnh vu sơn
Thu buông xoả tóc .. lá vờn chân mây
Cỏ hoa còn chẳng chen cây
Bên bờ vực thẳm rụng đầy xác khô
Cô quạnh bên một nấm mồ
Khói hương lạnh lẽo ai vô thăm nàng
Lòng anh một cõi riêng mang
Sầu bi khóc hận tình tan giấc nồng.

NTCS


Lá Thu rơi và nước mắt

Có một dạo dừng chân bên lối nhỏ
Chợt thấy em đang quét là vàng tươi
Anh lại gần .. cất tiếng hỏi em ơi !
"Một mùa thua có bao nhiêu cành lá chết ?"
Em mỉm cười .. mùa thu chưa qua hết
"Lá còn rơi sao đếm được anh ơi !

Có một dạo dừng chân góc phố nhỏ
Giọt cà phê cay đắng rớt từng dòng
Em vu vơ hỏi anh bao nhiu lệ
Cho vơi đầy nước mắt về biển nhớ
Anh chỉ biết bảo .. đếm lá thu …
Bao nhiêu lá .. bấy nhiu lệ em ơi

Có một dạo dừng chân nấm mồ nhỏ
Em nhỏ lệ vương đầy mắt biếc
Anh lại gần .. cất tiếng hỏi em ơi !
Khi anh chết .. hỏi có mấy ai cười
Em thì thầm .. chỉ mình em khóc
Than thân trách phận ..chi hỡi người

NTCS



Thu đỏ một nấm mộ hoang
Trầm hương đoản khúc chửa tàn hết cây
Thu kia vui vẻ sum vầy
Thu nay em bỗng hoá mây.. thân mình
Thu nay đau xót vì tình
Thu buồn trút lá ..hay mình tương tư..

NTCS



Người đi hứng gió bụi trần
Cây phù dung đã mấy lần ra hoa
Em về nhặt tháng ngày xa
Nhặt thêm câu hát ươm qua nỗi buồn 
Nắng chói .. gió vật . mưa tuôn
Phù dung khoe sắc..khoe buồn cùng ai 
Phù dung nối giấc mơ dài
Sầu bi khóc hận sao mai tàn rồi

NTCS


Thu đi lòng dạ buồn xót xa ..
Sương kia phủ khắp cánh rừng già
Bồi hồi con nước ôm gối mộng ..
Bất chợt tự tình ta với ta ..

Thu đi . mang theo cả hồn ta ..
Đối ẩm sầu miên nuốt ưu phiền ..
Sao mai đà tắt vầng dương mọc
Bồi hồi cảnh cũ .. vấn hồn ma

NTCS



Bi..ai

Lặng lờ mây trắng suối nước trong..
Cỏ hoa thơm ngát..quấn tơ hồng..
Cầu tre cách trở duyên cầm sắt..
Mấy vò đất mẻ..chứa rượu nồng..
Lúc nhớ..lúc thương sao buồn bã..
Khi xa.. khi cách.. lại ngóng trông..
Tương tư bán được ta cũng bán..
Mua thuyền phiêu bạt kiếp long đong..

NTCS



Tất cả đều là quá khứ .Chó con..hãy ngủ yên nhé em .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét