
Chị Ngồi Đan Áo Chờ Đông
Chị ngồi đan áo chờ đông
Đan xen nhành tóc tuổi hồng
đã trôi
Đèn dầu soi bóng
bóng rơi
Mái tranh nứt dọi
sao trời lung linh
Tay xoan đan cả cuộc tình
Bên kia hoa gạo
thả
mình gieo mơ
Chị đan..đan cả câu thơ
Sông đời lặng ngã
bơ bơ
hao gầy
Chị ơi !
đan gió trời mây
Đan mùa hạ trắng
đong đầy ước ao
Đan tình vàng lá xôn xao
Cố đan thành áo sắc đào tương tư
Ngạo
Chị hẹn cho tôi tấm áo
Trả lờiXóaĐan bằng bao nhiêu tháng ngày
Từng đường kim đi thật khéo
Mũi len thoăn thoắt bàn tay
Mẹ bảo làm thân con gái
Phải giỏi gia chánh nữ công
Phải học bao dung, tha thứ
Nếu không làm sao lấy chồng
Chị cười mắt tròn bẽn lẽn
Mơ màng nghĩ đến mùa xuân
Mộng về một chàng hoàng tử
Ngày nao ngựa trắng dừng chân
Ngày người ta lên đón chị
Pháo hồng đỏ một bến sông
Em chạy theo xe hụt hẫng
Chị ơi
Chị có về không?
Ừ Tết năm nào cũng thế
Chị về chỉ có một mình
Người ta ở đâu thế nhỉ
Đâu rồi thề hẹn ba sinh
Áo em chị đan chưa hết
Mùa đông gió lạnh về rồi
Chợ phiên năm nay vắng lặng
Nhớ sao dáng nhỏ chị tôi
Mechichi
Chị về bến cũ mưa sa
Trả lờiXóaTác giả : HVN
Tặng N.
"Tuổi buồn như lá, gió mãi cuốn đi, quay tận cuối trời..."
Đã mấy mùa mưa trút xuống đời
Chị có còn buồn không chị ơi?
Có còn đơn bóng khi chiều lẻ,
Có còn hiu quạnh trong đêm côi?
Dạo ấy em thường nghĩ vẩn vơ
Ôm đàn chị hát bên nguồn thơ
Réo rắt mơ say làn sóng gợn
Nghê thường chấp chới mấy cung tơ.
Có lúc nhạc ngừng, suối hóa băng
Chị với tay ngà lay bóng trăng
Ngu ngơ ai biết mình vô tội
Một thoáng chơi vơi đã vĩnh hằng.
Chị neo đời chị bờ sông ấy
Em gửi đời em vào gió mây
Mưa vẫn từng mùa qua day dứt
Nhòa nhạt sau lưng những dấu ngày.
Chiều nay em nhớ về nơi chị
Lại một mùa mưa bao đầy vơi
Trong tiếng hoa phai muôn ngọc vỡ
Chị có còn buồn không chị ơi?
HVN
Chuyện người đan áo
Trả lờiXóaNgày thu nao bên cửa
Nàng đan áo ngăn mùa
Tay mềm gom hơi ấm
Đợi chờ người phương xa
Mười tâm tư mải miết
Đêm thâu lại ngày dài
Nhớ thương cài thương nhớ
Áo thơm như bàn tay.
Mi quầng khoe nét liễu
Môi xinh nở đóa trà
Một mảnh hoàng hôn rớt
Thu tàn. Đông chớm qua.
Người phương xa chưa lại
Thơ thẩn nàng vào ra
Mười búp son mải miết
Thêu tình hay thêu hoa?
Người phương xa chưa thấy
Lạnh lùng nối lạnh lùng
Từng cơn, từng cơn buốt
Tàn đông, rồi tàn đông.
Một chiều nào hanh nắng
Tóc mây bung lược ngà
Mười tâm tư lỗi nhịp
Hồng nào rơi trên hoa
Phải là người phương ấy
Gõ nhịp trên đường xa?
Mười búp son buông thõng
Chỉ là lời du ca.
Hồng nào rơi trên lá
Hồng nào xuôi trên hoa?
Gió đông thơm mùi áo
Đông thơm mùi ngón tay
Tôi là người du khách
Gom nhặt mang về đây.
-oOo-
1t2a3u4n
CẦU IN BÓNG CHỊ
Trả lờiXóaSớm nay thu chớm trút mưa về,
Bờ ao bình bác rụng xác huê,
Con chuồn chao cánh mơn mặt nước,
Nhớ chị lòng em chợt não nề.
Thuở ấy chị đẹp như mười tám,
Em mới mười ba đã trộm nhìn,
Chị ngồi giặt áo bên cầu nước,
Dáng chị lòng em khắc như in.
Mẹ chị hình như không yêu lắm,
Khách đếm tìm thăm đuổi hết về,
Xuân tình của chị đang độ thắm,
Trong mắt em nhìn đến đê mê.
Nhà em cách chị một bức rào,
Lòng trai rộn rã những ước ao,
Em liều gửi giấy em thương chị,
Suốt đêm em thức, dạ cồn cào.
Mấy ngày chẳng thấy chị hồi âm,
Nhảy rào em quyết sẽ hỏi thăm,
Sang nhà thấy chị đang ngồi khóc,
Em cũng quay lưng, lệ chảy thầm.
Mẹ chị ép duyên, gả thằng gù,
Nhà to, xe lớn, xóm làm lu,
Ngày nào giặt áo chị cũng khóc,
Chị buồn, em thấy dạ nhói đau.
Rồi cũng đến ngày chị vu quy,
Đường quê xanh tím tiễn chị đi,
Bên nhà cười nói bao rộn rã,
Em biết lòng em chẳng vui gì!
Đến giờ làm lễ long trọng lắm,
Tên chị chủ hôn xướng ba lần,
Chị chẳng bước ra từ buồng cưới,
Dáo dác quanh nhà tiếng bước chân.
Khăn hồng chị gửi lại cầu ao,
Chị quyết trầm mình xóa hết đau,
Vu quy giờ hóa ra tang lễ,
Lòng em tan nát, lệ tuôn trào.
Em tìm thấy xác chị đầu tiên,
Em biết là do chị linh thiêng,
Em ôm xác chị lòng đau ngất,
Em hôn lên mắt chị nhắm nghiền.
Tiếng cười mới đó giờ im bặt,
Đang trưa nắng tắt đổ mưa rào,
Đường quê tiễn chị im phăng phắc,
Đất quê ôm chị lệ tuôn trào.
Ngày đó đêm nào bên mộ chị,
Em cũng thắp nhang, cũng khấn trời,
Cầu mong chị sớm hồn siêu thoát,
Về đây, em dẫn chị đi chơi.
Hai mấy năm rồi chị vẫn đi,
Chưa lần về lại chốn vu quy,
Chiếc cầu ao cũ giờ rêu biếc,
Dưới nước hình như vẫn bóng chị.
Chị ơi, mưa tắm cây bình bác,
Quanh cầu bong bóng nổi dập dềnh,
Dầm mưa nghe tiếng chân dáo dác,
Khăn hồng của chị vẫn lênh đênh.
Phụng Hoàng Thần
Nhà chị cách nhà tôi cái hàng rào dâm bụt. Nói nhảy thì khó, nhưng... chui thì không thành vấn đề!
Bên nhà chị có cái ao lớn lắm. Có chiếc cầu ao để giặt giũ và tắm rửa.
Chị là chị cả của sáu đứa em. Ba chị không hiểu sao lại đặt tên cho bốn thằng em trai chị là Bão-Tố-Phong-Ba.
Mẹ chị hình như có vấn đề trong cách hành xử. Chị đẹp lắm, nhưng hễ bạn trai chị đến là mẹ chị đuổi về và đánh chị.
Một đứa em gái chị lớn lên bị tâm thần nhẹ. Một đứa em trai chết vì AIDS. Mấy đứa còn lại cũng long đong.
Còn chị lấy phải anh gù, rồi chia tay. Trầm luân một kiếp.
CHỊ
Trả lờiXóaTháng Ba
Chị ngồi đan áo.
Hỏi,
Sao...
Mùa đông không về?
Có người phương trời xa thẳm
Bốn mùa cô phòng ủ ê.
Tháng Ba chị ngồi đợi rét.
Áo đan đã bao năm ròng.
Hết Đông, tàn Thu, biệt Hạ.
Chữ tình trôi miền không không.
HNhu
Có biết một chị, tới mùa Đông cũng không nỡ thương!
Mưa ngâu đã trải mấy mùa
Trả lờiXóaChị ơi đan áo có vừa anh không ??
Ngoài kia lúa trổ thơm nồng
Mùi hương con gái đã bồng cánh mây
Chị ơi lành áo , nát tay
Tóc xuân điểm bạc núi đồi hanh hao
Chị ơi ! Cốm nếp xanh xao
Còn đâu mật ngọt tươm trào
Lùi khoai!!
Vầng dương rực cháy ban mai
Chị tôi tuyền xám những ngày hoàng hôn
19.5.2013
Viết cho chị..tại sao chỉ là một ước mơ nhỏ ..một gia đình đầy ắp tiếng cười..một bờ vai rộng lại không thể có với người đàn bà xinh đẹp như ảo mộng thế nhỉ..Số phận ư..hay đời quá đa đoan ..
Ngạo