Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Event {Mùa Đông}

[Hình: Hanoi.jpg]                                


Tất cả mùa đông đan áo len

Cho người cho tất cả người quen

Còn tôi người lạ , tôi người lạ ,

Có cũng nên mà không cũng nên . 


Nguyễn Bính
Đã lâu lắm rồi tôi chưa ra xứ Bắc, để được ôm chầm lấy cơn gió lạnh và nhớ về mùa Đông.

Nhớ cả chảo Thắng Cố sôi bục thơm lừng, nhớ chén rượu Ngô nồng nàn ,ngồi ngắm hoa ban, hoa mận, và cả đôi má hồng

nóng bỏng đa tình của sơn nữ



Cổng trời rộ nở hoa ban
Đường dài mây tía che ngang lưng trời
Nhặt nhạnh mươi cánh hoa rơi
Ủ trong thương nhớ, áo tời phong sương



Sang đông ! Có người bào mùa để thanh thiếu nữ khoe sắc đẹp bằng những tấm áo.Những chiếc áo đủ màu đi ngược xuôi trên

phố bên cạnh những người nghèo xơ xác manh áo mỏng thật tương phản.

Mùa đông cũng là mùa hội tụ của gia đình bên bếp lửa hồng, nghe các cụ kể chuyện thời xưa bên tách trà ...

Mà ngày đông nhanh đói thế, ăn thứ gì cũng ngon.Có những ngày lất phất mưa phùn,mỗi hạt mưa thấm da như kim châm , lùi

củ khoai nhặt mót ngoài ruộng thế là chao ôi một bữa tiệc không tên..


Cảm thụ về mùa Đông với chúng ta cũng không kém thi vị với các tâm hồn yêu thơ văn .

Chính vì vậy Thiamlau.com trân trọng kính mời các bạn bè gần xa tham dự Event{ Mùa Đông}


Nội dung :

- Các Bạn tham gia chương trình Event bằng các thể loại: Thơ ca hoặc tùy bút

- Tất cả bài tham dự phải là bài sáng tác và chưa đăng bất cứ trang mạng nào.( Chính Chủ)

- Bài dự thi phải đúng với chủ đề.

- Các bạn tham gia chương trình có thể gởi nhiều bài viết của mình không giới hạn số lượng

Giải thưởng:

- Giải nhất: Một bức họa chân dung do Hồ Yên Dung trao tặng và 5000 lượng (4rum)
- Giải nhì: Một bức họa do Lãnh Diện trao tặng và 3000 lượng (4rum)

- Giải ba: Một bức họa do Ngạo Thế trao tặng và 2000 lượng (4rum)

-Giải tư :Một bức họa do Quang Tạ trao tặng và 1500 lượng ( 4rum)

-Giải năm : Một bức họa do thangdiennhat trao tặng và 1000 lượng(4rum)

* Lưu ý: Sau khi công bố kết quả người đoạt giải cho địa chỉ liên lạc của mình để BTC tiện việc trao giải.

Thời gian tham gia chương trình Event chủ đề Mùa Đông bắt đầu từ ngày 8/12 cho đến hết ngày 31/12 năm 2012.

Thành phần BGK:

Hoàng Vĩ Nhiên

Trung Thần Cương

Hồ Thiết Hoa



Khuyến Cáo: Các bạn nên đặt tựa cho tác phẩm của mình để tác phẩm nâng cao giá trị cũng như tăng thêm độ đậm chất thi của thơ vậy.


Tây Ngạo

60 nhận xét:

  1. Quay quắt kiếm tìm
    Mùa Đông!
    Trong nắng
    Gió,
    Trong
    Mùa qua hối hả.
    Anh hôm nay vẻ dường xa lạ.
    Mùa đông rồi...
    Băng giá tình em!
    Đông rồi!
    Đông lại Đông thêm!

    Hoan nghênh Event Mùa Đông.

    hnhu

    Trả lờiXóa
  2. Phố Mùa Đông

    Mây bay mãi có về không? Tháng chạp
    Phố dửng dưng như đã chẳng ban đầu
    Không thể gọi mà hoàng hôn khản đặc
    Nứt toạc lòng khao khát một giọt ngâu


    Em qua phố. Tóc bây chừ dài quá
    Áo thiên thanh, nghe quay quắt lưng trời
    Ôi, môi mắt nguyên sơ màu nắng hạ
    Biết hay chăng? Mùa thu đã qua đời


    Lòng phố lạnh hay là lòng sỏi đá
    Gọi tên nhau cho tháng chạp ân cần
    Lòng viễn xứ vừa say miền đất lạ
    Phút ngu ngơ trao một chiếc hôn thầm !


    Ta xuống phố. Xin một lần mơ phố
    Mơ xa xôi, đâu xưa cũ hiện hình
    Ta xuống phố . Một mùa đông tự nguyện
    Lạnh vu vơ , cho tháng chạp yên bình !



    vtp-7/12/2012
    Lan Phương

    Trả lờiXóa




  3. Độc Ẩm Đêm Đông



    Đêm lạnh, mây sầu,trăng chớm lên
    Vọng trong hiu hắt tiếng ru mềm
    Ngọc lan bên xóm đưa hương thoảng
    Đưa ta vào cõi nhớ chênh vênh

    Độc ẩm nâng trăng rọi phách hồn
    Ngẫm đời chua chát bỗng mạc ngôn
    Cay mắt mơ màng lay nỗi nhớ
    Lượn giữa trời sương cú rúc dồn

    Trăng Đông phiêu lãng sao lạnh quá
    Nghiêng hình bóng ngã lá tre xanh
    Trăng vỡ làm đôi , buồn chi lạ
    Hay muốn cùng tôi vấn hồn quanh

    Trăng chiếu đáy chung hình huyễn hoặc
    Gió xô run rẩy cả tàng xoan
    Ngân thương ai oán vang trầm lắng
    Đông hanh hao xiết,giấc địa đàng

    Chạm vào tinh khôi trăng biền biệt
    Chuỗi hạt si sân rướm máu hồng
    Độc ẩm,tâm khô, cằn đất hứa
    Hoa tuyết nào trao lúc cận đông !?


    Ngạo

    Trả lờiXóa
  4. GIAO MÙA

    Chưa tới hẹn. Đông ngập ngừng ngoài cửa
    Nắng ngu ngơ đi lạc buổi giao mùa
    Ôi, chiếc lá vẫn còn xanh một nửa
    Dửng dưng cành. Cây hỏi: Rụng hay chưa ?


    Thu xõa xượi. Thờ ơ. Không son phấn
    Vẻ thơ ngây thôi họa nét hình hài
    Ôi, xiêm áo mà đông về mấy bận
    Dửng dưng tình. Cho hương sắc phôi phai


    Ô cửa mở chưa từng nghe mời gọi
    Gió vô tư nên đâu biết lạnh tràn
    Thu tuyệt vọng. Mà đông thì vẫn đợi
    Đã xa xôi trong khoảng cách thật gần


    Thôi nhé. Rụng ( dẫu còn xanh) . Về cội
    Nắng hanh hao đưa tiễn buổi giao mùa
    Không. Tạo hóa chẳng bao giờ có tội
    Phố thẫn thờ. Đông trắng. Một chiều mưa !


    8/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  5. Cố Nhân

    Mười hai mùa đông đến
    Mười hai buổi chạnh lòng
    Thuyền nào ai đón bến
    Còn gì đâu mà mong

    Thưở ban đầu bỡ ngỡ
    Tay nắm tay ngại ngùng
    Bao nhiêu là nhung nhớ
    Sao cứ hoài run run

    Trong noel lành lạnh
    Tay khoát vai khẽ choàng
    Em dáng người mảnh khảnh
    Yên lành vào giấc ngoan

    Bao nhiêu mùa đông đến
    Ta - em cũng vỡ rồi
    Bao nhiêu là thương mến
    Đành chìm trong mộng thôi

    Nay mùa đông lại qua
    Người xưa mơ lại gặp
    Tay bế bồng, tay cắp
    Ôi trời, ơi người ta...

    09-12-12 Hớ

    Trả lờiXóa
  6. Xa Cách( tựa Ngạo đặt)

    Em chẳng đan áo ấm
    Cho người tình phương xa
    Bởi tin tim không lạnh
    Khi tình trao thật thà.

    Đông vô tình tràn qua
    Len cửa tim hờn giận
    Yêu thương chợt lạnh cóng
    Sốt, nằm run, bần thần.

    Hạnh phúc - lá mong manh
    Cứ chợt xanh, chợt úa
    Cuộc đời qua đã nửa
    Còn bao hạt mầm xanh?

    Đông ơi! Mau đi nhanh
    Trả lại tim chút nắng
    Bởi đôi khi tim lạnh
    Dẫu tình trao thật thà.

    Tieu Chieu

    Trả lờiXóa
  7. ÁO LEN TÍM

    Áo len màu tím nhớ nhung
    Dáng xưa nhẹ bước phố đông lạnh lùng
    Áo len màu tím bâng khuâng
    Cho tôi một thoáng xao lòng dịu êm

    Sương giăng trời nhớ mơ huyền
    Áo ai tím cả nỗi niềm câu thơ
    Miên man từng bức đông về
    Lòng mình lạc giữa đam mê hiền hoà

    Áo len màu tím đi qua
    Đã như một giấc mơ xa thuở nào
    Áo len màu tím dấu yêu
    Cho tôi một thoáng vương sầu không tên


    Lý Mạc Sầu

    Trả lờiXóa
  8. Đợi mùa đông


    Nắng chợt buồn.
    Ừ nhỉ, đã vào đông !
    Những cụm mây bồng trôi về đâu
    Lặng lẽ
    Ngủ yên đi mà
    Ngủ yên. Mùa đông nhé !
    Đễ đất trời khe khẽ gọi bình yên ...

    Bước lang thang qua khắp các nẻo đường
    Tìm trong gió một làn hương mùa cũ
    Tháng mười một...chưa từng nghe quyến rũ
    Mà ươm trong thơ một nụ nhớ xanh ngời

    Như vô tình, cất tiếng gọi : Người ơi...
    Chiều hờ hững phơi buồn trên nóc phố
    Không còn thu mà nghe từng lá đổ
    Quay quắt dỗi hờn .
    Nức nở một chiều hoang

    Lối hẹn hò đã phai dấu thời gian
    Nghe rét mướt tràn qua từng ô cửa
    Mà bước chân vẫn cứ hoài lần lựa
    Bởi một người
    Trót hứa
    Đợi mùa đông !!!

    10/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  9. MÙA ĐÔNG CÓ NGHE?!
    Mùa Đông ơi - Em gọi.
    Có nghe - xin trả lời.
    Phố thị màn sương mỏng.
    Buông bãng lãng bên đời.

    Mùa Đông ơi - Em nhớ.
    Cái lạnh đôi bàn tay.
    Anh phương nào chưa lại.
    Nỗi sầu dâng quắt quay.

    Mùa Đông ơi - Em hỏi.
    Xuân chín phía vườn mơ.
    Vượt muôn trùng trắc trở.
    Có biết em đợi chờ?

    Mùa Đông ơi - Em biết.
    Đến hẹn Đông lại về.
    Như câu chuyện cổ tích.
    Bến tình đầy đam mê.

    Có nghe chăng mùa Đông?!
    Bàng đỏ lá tầng không.
    Sâm Cầm ngồi hong nắng.
    Nhà bên Chị theo chồng...

    HNhu - 10/12/2012

    Trả lờiXóa
  10. GỬI MẸ YÊU THƯƠNG

    Xin hãy về với con hỡi mẹ!
    Mùa đông buồn lạnh giá cao nguyên
    Chiếc áo ấm có làm tan cơn rét?
    Sương khuya rơi lạnh lẽo sân chùa

    Ở quê mình đang mùa thay lá
    Một màu vàng tha thiết tuổi mơ
    Ngày tắt nắng gió thổi vu vơ
    Cơn mưa lá mi rung khe khẽ

    Con dẫu lớn vẫn cần có mẹ
    Đừng xa con. Mạnh mẽ... giả vờ
    Cũng òa khóc như đứa trẻ thơ
    Buồn da diết nghĩ ngày tháng tới

    Xin hãy về với con. Ngày mới!
    Dứt muộn phiền, lạc lõng, bơ vơ
    Con yêu mẹ, con cần có mẹ
    Suốt cuộc đời con cần mẹ, mẹ ơi!

    tieubangphong

    Trả lờiXóa
  11. KHÔNG CÓ NẮNG

    Không có nắng, bởi vì, mây che mất
    Mặt trời đông đi trốn giữa mây mù
    Ngày mệt nhoài , nên cau có, âm u
    Phố cũng bệnh nên cây mùa xám ngoét

    Không có nắng, môi nghe từng hơi rét
    Thấm vô tư len lỏi tận tế bào
    Heo may về gom góp những hanh hao
    Chiều giăng xuống cho buồn vào mắt biếc

    Không có nắng, bởi vì, thu đã chết
    Chuyện thần tiên không đoạn kết, nhạt nhòa
    Hoàng Tử cuối cùng cũng gian dối, điêu ngoa
    Lọ Lem chết giữa trời hoa tuyết trắng

    NHẬT NGUYỆT

    Trả lờiXóa
  12. Chờ anh... giữa bao nhiêu hoang vắng
    Chỉ còn em với tiếng thở đêm dài
    Rượu chẳng đủ say
    Dường như thêm trăn trở
    Tiếng gọi mèo hoang trong bóng tối tịch liêu
    Mùa đông,
    Gió lạnh về chiều
    Cho buốt giá mảng tình đã lỡ
    Như bình pha lê ngày ấy vụn vỡ trong tim

    Chờ anh... trong bóng tối im lìm
    Mơ ước đi hoang về miền xa gió lộng
    Mùa này, anh về con nước động?
    Hát khúc nhớ nhung ngày ấy, bây giờ
    Sẽ ra sao? Và rồi ngày mai nữa?
    Trong giấc mơ muộn màng...
    ...con tàu nào bồng bềnh nơi dẻo xa

    tieubangphong

    Trả lờiXóa
  13. MÙA ĐÔNG KHÔNG ANH

    Mùa đông không anh
    Gió lùa khe cửa
    Thiếu đi hơi lửa
    Nơi bàn tay anh

    Từ khi vắng anh
    Hồn em ngơ ngác
    Như con chim lạc
    Trong rừng mênh mông

    Như thuyền trên sông
    Không ai chèo lái
    Thuyền trôi trôi mãi
    Biết bến bờ đâu?

    Lòng em khát khao
    Chờ anh trở lại
    Để thuyền có lái
    Ấm nồng tim em

    Lý Mạc Sầu

    Trả lờiXóa
  14. MƯA CHIỀU ĐÔNG


    Mùa đông không còn lạnh
    Dù gió gào cơn mưa
    Hàng cây thôi trút lá
    Ai về thôi đón đưa

    Những chiều mưa rong ruổi
    Ai chờ bên song thưa
    Ngày tháng quên xếp lại
    Chút tình mình hôm xưa

    Em không mặc áo ấm
    Để tim trần thêm đau
    Em bây giờ không biết
    Buồn vui gửi về đâu

    Nắng có già hơn lửa
    Đốt cháy ta tình đầu
    Chẳng hong khô kỷ niệm
    Những chiều mưa, đông sau..

    12.12.2012

    Rêu

    Trả lờiXóa
  15. Đông

    Nắng nhẹ, trời trong
    Không tuyết trắng, chẳng mây hồng
    Không gian thoáng đãng, cõi lòng trống không.
    Người vui cùng mật ngọt, ta khóc với men nồng
    Tình xa nơi ấy còn nhớ, nghĩa cũ nơi này vẫn mong.
    Mong người an sinh nơi trần thế, cầu ta yên giấc cõi tiên bồng.

    Hận Thiên Nhai

    Trả lờiXóa
  16. Đông lữ thứ

    Chiều đong đưa vạt nắng hường
    Tiếng chuông chùa vắng nghe dường đâu đây
    Lối xưa khuất nẻo cỏ may
    Vàng phai ngọn gió, hao gầy cành thông

    Nhẩn nha cuối dốc mục đồng
    Lơ xơ ôm dọc triền sông mấy nhà
    Thuyền nan dời bãi dần xa
    Cô liêu bến vắng ánh tà dần buông

    Thinh không vẳng tiếng du dương
    Sáo diều vi vút, hơi sương lạnh dần
    Ngẩng lên, bỗng thấy mây gần
    Tóc xanh mùa cũ tần ngần. Chiều phai!

    Hanh hao cùng những một mai
    Phôi pha sỏi đá, trượt dài dốc mê
    Cố hương níu bước đi, về
    Bụi lòng bỏ lại sơn khê đường trần...

    Chiều đông lữ thứ... bâng khuâng
    Sắt se ngóng tiết lập xuân... Bao giờ?

    Hàn Tuyết

    Trả lờiXóa
  17. GIÁNG SINH VÀ EM.
    Em là bông tuyết nhỏ.
    Tung tăng vòm trời vườn Anh.
    Anh mơ mùa nắng nỏ.
    Mắt em thăm thẳm long lanh.

    Em thích làm mùa Đông.
    Để vòng tay Anh ấm nồng.
    Muốn làm Mặt trời đỏ.
    Lấp lánh sáng giữa tầng không.

    Phố thị vào Lập Đông.
    Áo len điệu đàng trắng muốt.
    Chuông giáo đường lảnh lót.
    Đón Chúa Giáng sinh trần gian.

    Đấng hài đồng xinh xinh.
    Phúng phính má hồng bụ bẫm.
    Em hiền như Chiên nhỏ.
    Ngân nga :"Đêm thánh vô cùng".

    Chấp hai tay khấn nguyện.
    Bình an đến cho muôn nhà.
    Hồng ân nơi Thiên Chúa.
    Nhân trần vào mùa hoan ca.


    HNhu - 13/12/2012

    Trả lờiXóa
  18. Đông
    Lạnh Lẽo - Ấm Nồng
    Người Áo Rách - Kẻ Khăn Lông
    Má kề Vai Sát - Môi Nhạt Chân Không
    Quây quần vui bên ánh lửa - Cô đơn cặm cụi giữa Đồng
    Ngẫm đời đôi khi yêu cái rét - Trải kiếp Lắm lúc hận mùa Đông
    Mong mọi cõi bình yên cho nhân thế-Cầu cho muôn loại chung cõi tiên bồng

    thangdiennhat

    Trả lờiXóa
  19. Đông viễn xứ
    ( tặng dấu yêu 1 thời )

    Em vẫn nghĩ về nơi ấy , mùa đông
    Xứ bạch dương . Với những bông tuyết trắng
    Tràn trên phố . Ngập lòng anh.
    Thầm lặng
    Và nhớ quắt quay một chút nắng Sài Gòn

    Em vẫn nghĩ về nơi ấy, mùa đông
    Dài lê thê và vô cùng khắc nghiệt
    Sương dày đặc và mây giăng mù mịt
    Âm 20oC. Chẳng hề biết Mặt Trời

    Đất nước Nga xa xôi
    Chưa một lần em tới
    Mà trái tim mời gọi
    Nghe yêu thương dâng tràn

    Anh kể em về những chiều trên phố lang thang
    Ngắm St Peterburg đẹp như cổ tích
    Cung điện, nhà thờ . Dòng sông băng tĩnh mịch
    Và những cô gái mắt xanh màu ngọc bích mê hồn

    Anh kể em nghe về những buổi hoàng hôn
    Trên tuyết trắng nghe bước chân lạo xạo
    Công viên mùa này vẫn có người đi dạo
    Những em thơ nghịch tuyết phía sườn đồi

    Đất nước Nga xa xôi
    Qua lời anh kể đẹp lung linh quyến rũ
    Ôi tâm hồn viễn xứ
    Say đất lạ khi nào ?

    Không, em yêu. Nỗi nhớ rất ngọt ngào
    Như mùa đông
    Như sông Neva
    Như mắt Nga xanh biếc
    Từng ngày qua nghe trái tim da diết
    Vẫn khát khao hoài - Một đôi mắt - Màu Nâu !


    vtp-13/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  20. Hia Nửa Mùa Đông (2)

    Bờ vai run run, cơn ớn lạnh tràn về
    Em rụt người vào trong chăn, ướt sũng
    Những giọt mồ hôi như cơn mưa vỡ vụn
    Rơi rớt quanh đời từng niềm nhớ mông lung

    Có phải anh trao cho người một nửa mùa đông
    Khi bước cùng em trên con đường lận đận
    Nửa mùa đông anh gọi tên duyên phận
    Xô mình về đâu , những ngã rẻ cuộc đời.

    Đôi tay em buông trên phím rả rời
    Những con chữ như mùa đông lạnh giá
    Giết hồn người bằng lời yêu man trá
    Bất hạnh triền miên trên nhục vọng khát khao

    Anh có trao cho em một nửa đông nào?
    Trong hai nửa mùa đông anh còn giữ lại
    Anh lạnh không? có thấy lòng thoải mái...
    Khi nặng tình với những cái xa xôi?

    Cho em hôn lên khoé mắt đôi môi
    Ôm ghì lấy vòng tay người trìu mến
    Để cơn sốt qua đi và nửa mùa đông đến
    Được san sẻ cùng người những cay đắng tình ta .


    UyênUyên , 4PM 13.12.12

    Trả lờiXóa
  21. TỰ SỰ MÙA ĐÔNG.
    Tận cùng ngày là đêm.
    Tận cùng năm thuộc về tờ lịch cuối.
    Em và Anh tiếp nối tận cùng mê muội.
    Câu chuyện tình đoạn cuối cập bến mơ.

    Cảm ơn mùa Đông cho Em biết đợi chờ.
    Vòng xe nhỏ lăn lanh quoanh lòng phố.
    Heo may hẹn về đúng độ.
    Đông nồng nàn đôi lứa thành đôi.

    Chỉ là câu chuyện mùa Đông thôi.
    Lưu dấu nhân gian những sướng, khổ, khóc, cười.
    Em bỗng lớn mùa Đông thành nghiệt ngã.
    Đứng bên đời...
    Ngắm những chiều Đông trôi.

    Vẫn chỉ là câu chuyện mùa Đông thôi.
    Em phương này, Người biền biệt xa khơi.
    Em đã lớn mùa Đông càng nghiệt ngã.
    Đón Đông sang với bao bồi hồi.

    HNhu - 14/12/2012

    Trả lờiXóa
  22. TẢN MẠN ĐÊM THÁNG MƯỜI HAI

    Một giờ. Ngày mới đã sang.
    Con đường bình thường đông đúc là thế mà giờ này thỉnh thoảng mới có tiếng xe vội vã vụt qua rồi cũng rơi vào không gian tĩnh lặng của đêm. Các tụ điểm giải trí hầu như đã đóng cửa chỉ còn trên phố một quán bar mới mở vẫn kẻ ra người vào với đủ kiểu thời trang từ quần áo đến xe cộ. Trong quán nhậu, một vài người khách đã tê tê cứ ngồi cụng ly bôm bốp mặc cho xung quanh các bàn khác khách đã ra về tự hồi nào. Bác xe ôm nằm vắt vẻo trên xe, úp cái nón cũ kỹ lên mặt và mơ về một thiên đường nào đó, cái thiên đường sẽ tan khi mặt trời ló dạng hoặc tan ngay sau tiếng gọi của khách đi xe. Dưới hiên ngôi nhà, người đàn ông lang thang đang gối đầu lên bậc thềm ngủ ngon lành. Dáng bé nhỏ, quần áo phong phanh, lấm lem, khuôn mặt nhem nhuốc... vậy mà trong giấc ngủ, trông người ấy vẫn an nhiên đến lạ. Nó chạnh lòng cho cái ngây ngô của con người chắc một thời nào đó cũng đã từng có cuộc sống bình thường như nó, và rồi mai, rồi những ngày tháng tới sẽ đi về đâu chỉ có trời mới biết. Cuộc sống nhiều khi cứ tặng cho con người những món quá khắc nghiệt quá!
    Gió thổi, không khí se lạnh làm cho đôi môi khô rát. Tuy nhiên, nó không hề cảm thấy khó chịu chút nào. Nó vẫn thích những ngày se lạnh, cảm giác như được ấp ủ trong chính thời tiết ấy. Noel đã thật gần. Những con đường trong khu xóm Đạo gần chỗ nó ở lại lung linh ánh đèn, mọi thứ dường như huy hoàng hơn trong mắt nó.
    Miền Nam không có mùa. Đông chỉ ẩn sâu trong tiềm thức nó của những năm đầu đời sinh ra trên quê mẹ. Đông là những ngày đầu mùa chớm lạnh nơi quê cha, cái lạnh lòng người, lạnh tình đời và cái lạnh bỡ ngỡ cơn gió bấc tràn về. Nó chính là mùa đông.
    Năm nay, thời tiết không lạnh như năm ngoái, vì vậy mà nó thấy dường như đông còn xa lắm. Lời hẹn mùa Noel của bao năm trước khiến cho nó vẫn chờ, vẫn đợi. Đợi để chạm vào nỗi đau của trái tim mình, cho thủy vỡ vụn, nức nở như pha lê một lần, một lần để rồi quên... bởi với nỗi đau, phải đối mặt để rồi đi qua nó.
    Nó đã từng vì anh mà yêu người đã khuất. Nó chân thành mong rằng sẽ có lần thăm nơi yên nghỉ của người đã đến với anh trước nó. Nó muốn mang bó hoa trắng dành tặng cho người con gái đoản mệnh cũng yêu anh dạt dào. Nó giữ cả khoảng trời ký ức của anh mà không hề đòi hỏi thay thế, có chăng là sự trân trọng khoảng trời đó như anh đã và đang trân trọng. Thế nhưng... bây giờ, không hoàn toàn vì anh nhưng một phần cũng vì anh mà nó không thể yêu một người đang sống.
    Đối với anh, mùa đông là mùa khó khăn nhất để anh có thể vượt qua. Anh không thích mùa đông nếu như ko muốn nói là ghét. Nó nguyện gom hết cái lạnh mùa đông vào nó để bên anh không còn mùa đông, để nỗi đau trong tim anh không vì mùa đông mà thức dậy biến anh trở nên lạ lùng với chính mình. Nhưng... nó lại là mùa đông. Có lẽ vì điều đó mà nó và anh bước xa nhau cũng là tất yếu.
    Nó vãn thầm mong anh sẽ về gặp nó trong mùa Giáng Sinh để lời hứa của anh vẫn trọn vẹn với nó và để anh đối diện với nó mà nói rằng "Vĩnh biệt - Mùa Đông".
    Nó sẽ tiếp tục bước vì nó biết rằng sau lưng nó cánh cửa đã đóng lại, để cánh cửa phía trước mở ra một chân trời với nó. Không gì là muộn màng nếu nó vẫn còn hơi thở.
    Dù thế nào, trong tâm mình, nó luôn cầu mong anh được bình an.

    tieubangphong

    Trả lờiXóa
  23. Anh xa rồi
    Một mặt trời tắt nắng
    Tim em hoài lạnh đắng một mùa đông.

    Có một ngày mưa bão kéo về quanh
    Anh tạ từ, cố lạnh lùng quay bước
    Gió ngoài hiên xao xác làm vết xước
    Mảnh hồn em hoang hoác rước lạnh đầy.

    Cơn mơ nào vừa khất thực qua đây
    Mười mấy năm em ươm tình xanh ngọn
    Giờ chặt hết (dẫu kiệt cùng đau đớn)
    Nhờ mơ kia mang mộng ước hóa vàng.

    Biết làm gì khi nỗi nhớ đi hoang
    Tìm về phương anh như chưa từng chia cắt
    Khoảng lặng dài kéo lê ngàn se sắt
    Phố u hoài, vòng xe cuộn chông chênh.

    Em loay hoay tìm một khoảng trời yên
    Sao bão lòng cứ dội về chi lắm?
    Anh xa rồi
    Một mặt trời tắt nắng
    Tim em hoài lạnh đắng một mùa đông.

    14.12.12

    (Cho 1 người bạn )

    Tieu Chieu

    Trả lờiXóa
  24. Ta có chờ đâu? Có đợi đâu?
    Đông sang ta chỉ thấy thêm rầu
    Người đi khuất nẻo phương trời lạ
    Để lại trong ai một nỗi sầu

    Nhớ mùa đông cũ vốn thân thương
    Hai đứa ôm nhau trước sân trường
    Hai mắt nhìn nhau cười e thẹn
    Tình đã trao rồi mãi vấn vương

    Thế rồi người ấy bỏ ta đi
    Không nói một lời lúc biệt ly
    Tan tác hồn ta, sao uất hận
    Lòng sao cay đắng lúc phân kỳ

    Hôm nay trở lại mái trường xưa
    Cổng trường trống vắng, lất phất mưa
    Sân trường xào xạc lá bàng rụng
    Ta đứng mình ta, thấy như ... thừa

    Lý Mạc Sầu

    Trả lờiXóa
  25. Ca Dao Mùa Đông

    Cánh cò chấp chới
    Nơi nao
    Để ta khắc khoải xuyến xao
    chùng chình
    Mùa đông đốt rạ vô tình
    Khói len vào mắt
    để mình
    Hanh hao
    Gió đưa xuyên ngọn trúc đào
    Ngày xưa
    Năm cũ
    Ca dao đâu còn
    Ầu ơ bồng bế ru con
    Nhện ơi se chỉ
    Sắt son
    Bện
    Sầu
    Ầu ơ cắt giọt mưa ngâu
    Gieo vào lòng cát
    Trâm bầu đơm hoa
    Buồn trông phiên phiến sao xa
    Sao ơi có biết
    Đâu là
    Tương lai ???
    Ngày trôi lục bát đoạn hai
    Bẻ vần ngắt chữ
    Ghép hoài chửa xong
    Cánh cò chấp chới quãng đồng
    Bay qua bốn bể chỉ trông
    An Bình


    Ngạo

    Trả lờiXóa
  26. Đông không em

    Nàng May nhè nhẹ lướt vào đêm
    Phố Đông chớm lạnh...chợt lạnh thêm
    Trăng mờ, bỏ ngỏ ngoài hiên vắng
    Một chiếc lá khô rụng bên thềm

    Từ độ em đi đã mấy mùa
    Soan già trơ trọi đứng nghe mưa
    Mong manh giữ chút làn hơi ấm
    Người đã buồn quên...hay vẫn chưa ?

    Khói thuốc pha lẫn chút men nồng
    Đêm buồn lắng nghe giọt chênh chông
    Lã tã rơi vào miền ký ức
    Đông này - nơi ấy....em nhớ không ?

    Mr Tee

    Trả lờiXóa
  27. Tự tình mùa đông

    Những chuyến tàu chở mùa đông ngang thành phố nhỏ
    Nhớ gửi lại chút mù sương
    Để hơi lạnh thấm đẫm bờ môi
    Len lỏi vào trái tim đơn côi
    Khuấy tung mặt hồ ký ức
    Tôi đóng băng nỗi nhớ
    Đâu hay có những mạch nước ngầm

    Giữa cái rét căm căm
    Môi người là đốm lửa
    Sưởi lòng tôi thuở đó
    Âm ỉ cháy hoài một khát vọng yêu thương

    Chợt nhớ một mùa đông
    Mắt em giăng mây xám
    Tình ai vừa rót xuống
    Sao nghiêng chao cả đời?

    Khẽ khuấy tách cà phê
    Giấu tự tình khó nói
    Trời mùa đông sương trắng
    Chuyến tàu đời xa xăm...

    Em còn nhớ hay chăng?
    Lời hẹn thề bỏ ngỏ
    Cửa thiên đàng chối bỏ
    Từ ngày người sang sông...

    Cận Nguyệt

    Trả lờiXóa
  28. Món Quà Giáng Sinh


    Cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà ấy, món quà đầu tiên và duy nhất mà mẹ tôi tặng tôi nhân dịp Giáng Sinh. Và Giáng Sinh năm ấy chưa bao giờ phai nhạt trong ký ức của tôi . Vậy mà đã gần 10 năm rồi…

    Nhà tôi không có Đạo, và kinh tế gia đình cũng không lấy gì làm khá giả, nên bố mẹ tôi chưa bao giờ có khái niệm tặng quà Noel cho con cái cả. Giáng sinh với tôi lúc ấy cũng không có ý nghĩa lớn lao lắm….

    Năm ấy là năm tôi học lớp 9, chuẩn bị thi hết cấp.
    Có quá nhiều sóng gió xảy đến với gia đình tôi. Như bất chợt có 1 cơn sóng lớn quét qua, và lâu đài cát gầy dựng bấy lâu nay sụp đổ hoàn toàn. Mẹ tôi trở thành thuyền trưởng lèo lái con thuyền giữa cơn giông tố, mà chẳng biết sẽ đi đâu, về đâu…
    Sức khỏe của tôi bỗng dưng xấu đi 1 cách tồi tệ. Vốn là đứa không khỏe mạnh gì, tôi thường xuyên bị đau bao tử lẫn những cơn tụt huyết áp hành hạ . Cộng thêm bệnh viêm xoang “ di truyền”, cứ mỗi khi trời lạnh là nhức lọng óc… Con bé tôi gầy nhẳng gầy nheo, cứ như 1 đứa lớp 6 chứ không phải học sinh cuối cấp

    Tinh thần bất ổn , sức khỏe kém dẫn đến sức học của tôi tụt dốc không phanh. Nghỉ học triền miên, do bệnh tật và cả do…chán… , nên có tháng tôi đã gần như đội sổ. Đó là một việc hết sức kinh hoàng đối với 1 con bé chưa bao giờ bị hất văng ra khỏi top 10 như tôi. Thực sự lúc ấy tôi không thấy hối hận gì cả….Nhưng tôi sợ lắm mỗi lần phải mang sổ liên lạc về cho mẹ tôi ký tên. Sợ lắm… Ánh mắt mẹ thực sự làm tôi ám ảnh. Mẹ tôi không trách móc, không la rầy. Có lẽ mẹ cũng quá mệt mỏi để mắng mỏ hay trách phạt tôi rồi…Mẹ chỉ nhìn tôi, đầy thất vọng….
    Có lúc tôi tự hứa với lòng mình rằng sẽ nỗ lực vượt qua tất cả…nhưng rồi khi đối đầu với một mớ kiến thức “hổng” là tôi…nản…
    Cứ thế….

    Rồi cũng đến kỳ thi học kỳ 1
    Dù thực sự tôi cũng đã cố gắng ôn bài rất nhiều , tôi muốn vực dậy chính tôi đang trên đà tuột dốc, muốn gỡ gạc lại những con số thật sự xấu xí trong sổ điểm…Nhưng cuối cùng, kỳ thi học kỳ 1 năm ấy cũng trở thành 1 cơn ác mộng của tôi.
    Tôi làm bài rất tệ, vì đã để hổng quá nhiều kiến thức. Mặc dù học chuyện toán , nhưng với cái đề thi học kỳ của toàn quận mà tôi vẫn bỏ 2 câu không làm được. Riêng môn hóa, tôi chỉ làm được quá nửa… các môn khác cũng không khá gì hơn

    Ngày tôi thi môn cuối cùng trùng vào ngày lễ Giáng Sinh 24/12…
    Thi xong , tôi đạp xe 1 mạch về nhà, úp mặt vào gối. Không khóc, chỉ thấy trống rỗng… Tôi ngủ 1 mạch cho đến 7h tối. Thức dậy, thấy đầu mình nặng trịch

    Bước xuống nhà dưới, không có ai ở nhà. Mẹ cũng không thấy đâu. Em thì chắc qua bạn chơi. Cơm mẹ đã nấu sẵn, nhưng chẳng bụng dạ nào mà ăn

    Giáng Sinh…
    Phố đông đúc nhộn nhịp. Jingle Bell rộn rã
    Gần như chưa có Giáng Sinh nào tôi đi chơi cả…
    Không có ai ở nhà…Cảm giác buồn và trống trải kinh khủng…
    Tôi lấy xe đạp quanh phố, cứ đạp và đạp, vòng vèo qua bao nhiêu con đường, cũng chẳng rõ là đi đâu nữa…Cứ đạp và đạp…
    Một chút se lạnh và khống khí vui tươi của ngày Lễ khiến tôi tạm thoát ra khỏi nỗi buồn đang án ngự trong lòng


    9 h tối. Tôi đạp xe về nhà
    Ngồi vào bàn học. Tự nhủ…mình vẫn còn 1 học kỳ nữa để cố gắng cơ mà. Tôi mở ngăn kéo định lấy sách để học, thì bất ngờ thấy 1 gói quà
    Ngạc nhiên tột độ…
    Bên trong gói quà là 1 con lật đật bé xíu, cùng 1 mảnh giấy kẻ ô ly : “ Lật đật biết đứng lên sau khi ngã , phải không con gái của mẹ”
    Không khóc…nhưng nước mắt cứ lăn dài trên má…
    Giật mình nghe tiếng mẹ vọng lên từ nhà dưới : “Đi đâu cả tối vậy P, xuống ăn cơm đi con ”

    Lan Phuong

    Trả lờiXóa
  29. Mùa nầy
    Chắc bưởi nhà mình trở đầy hoa hả nội ..
    Những hoa bưởi dấu mình sau khóm lá
    Tránh rét giá mưa đông


    Nhớ nội chiều nầy hay ra cửa đứng trông
    Cháu bẻ bỏng buổi chiều tan học..


    Tối rồi

    ... má đã về chưa?
    Hay vẫn còn trĩu gánh hàng ngoài phố
    Vắng tiếng lóc cóc guốc gỗ
    Khua dưới mưa đêm
    Vắng tiếng hồn nhiên
    Má 1 mình có buồn ko hở.....





    Ký túc xá giờ nầy lặng yên
    Chỉ có tiếng lòng con rao bên gió

    Má ơi con nhớ...
    hương bưởi nhà quê

    kanguru

    Trả lờiXóa
  30. Trách Đông

    Này Sài Gòn, sao chẳng có mùa đông?
    Phả chút lạnh cho trưa đừng hanh nắng
    Cho phố em qua dịu cơn gắt gỏng
    Tiếng rao chè thêm lanh lảnh ngọt đưa.

    Sao Sài Gòn cứ hai mùa nắng mưa?
    Biết dỗi ai khi tim mình chưa ấm?
    Biết giấu vào đâu những niềm hoang lạnh?
    Khi mùa đông hoài giận chẳng chơi cùng.

    Ôi Sài Gòn, cứ sớm tối ung dung
    Như cô gái hồn nhiên không vướng bận
    Hay Sài Gòn cũng giả vờ mặt lạnh
    (Như) em nhớ anh vẫn cong cớn "Ai thèm!"

    Sài Gòn cười, dang tay đón Noel
    Phố rực rỡ mà lòng giăng tơ nhện
    Từng sát na đợi chờ trong chộn rộn
    Như em chờ một cuộc hẹn mùa đông


    Tieu Chieu

    Trả lờiXóa
  31. Buồn đông

    Em ngược ngàn hỏi gió trời
    Đông đang qua, anh còn đợi?
    Tái tê nét cười thoáng vội
    Mùa sang hanh héo đam mê

    Em tỉ mẩn gỡ câu thề
    Tóc suôn cài đêm nguyệt khuyết
    Ngày đông tàn trong da diết
    Khô khan nỗi nhớ cong vênh

    Nỗi buồn nào muốn hớ hênh
    Thất thểu niềm đau tự trượt
    Hoải hoang dốc tình trơn tuột
    Chờ anh hóa trầm tích... Em!

    Hàn Tuyết

    Trả lờiXóa
  32. Heo may gió em về ngang phố
    Áo len xanh nhuộm hết trời chiều
    Se sắt lạnh hồi chuông xa đổ
    Người biệt người hoang lạnh cô liêu

    Mùa Noel xưa tim rộn lời yêu


    Chiều đông năm nay còn riêng em bước
    Em chợt nhận ra một điều rất thật
    Ta mất nhau rồi.... mãi mãi xa anh...

    Hồi chuông ngân nga ....nghe lòng trống vắng
    Em đứng lẻ loi bên góc giáo đường
    Lòng sống lại những ngày xa xôi ấy
    Thảng thốt như còn hơi ấm yêu thương...


    Lục Tuyệt Ngọc Long

    Trả lờiXóa
  33. Sỏi đá nằm nghiêng giữa tháng mười

    Mưa vẫn còn mưa. Đá vẫn buồn
    Tháng mười chưa kịp đỏ môi hôn
    Ngày qua hờ hững, hương nhàn nhạt
    Tóc xõa ngang vai. Áo đã sờn ...

    Gió vẫn đi về trên phố xưa
    Hàng cây ngơ ngác gọi tên mùa
    Chiếc lá sau cùng rơi lặng lẽ
    Đông đã sang rồi. Anh đến chưa ?

    Những nhánh mộng mơ tự thưở nào
    Chiều lên trổ lại đóa hư hao
    Gầy tay khẽ ngắt cài lên ngực
    ( Che giấu tim côi những xước cào)

    Sỏi đá nằm nghiêng giữa tháng mười
    Thơ về lay gọi đá buồn ơi
    Nghìn năm có hóa thành tro bụi
    Vương mắt đông sầu...giọt giọt rơi...

    7/10/2012
    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  34. Tối hôm trước, nhận mail của N. Em báo đã nhận được bưu kiện nhà gửi từ VN sang.

    Mẹ đã đóng gói gửi cho em tôm nõn khô, sấu cạo sẵn (chỉ việc cho vào tủ lạnh, lấy ra ăn dần) và lọ cà muối nén mẹ làm. Quà của chị là chiếc khăn len, chị chẳng tự tay đan được (tất nhiên rồi), nhưng đi tìm cả mấy ngày mới chọn được đúng màu lam em thích. Trong thư em nói cứ ngẩn ngơ ôm mãi gói quà, chực khóc. Em kể bữa cơm tối hôm đó có hương vị quê nhà mà ăn chẳng thấy ngon. Da diết nhớ. Thương em quá, thương cả mẹ đọc thư em xong mà cứ ngồi khóc hoài. Tại em, trong mail cứ nhắc đến cơn thèm ăn cơm với tôm rang và canh cua mẹ nấu. Tại em, cứ nhắc đến ngày xưa, hồi chị em còn bé, gội đầu xong lại giành nhau xem tóc chị hay tóc em mượt hơn, thơm hơn mùi chanh, sả...

    Bần thần, ngồi viết bài thơ cho em...

    Góc mùa viễn xứ

    Góc cơm thân phận xứ người
    Chan đầy nhung nhớ để vơi ngậm ngùi
    Chắt buồn, gạn lấy giọt vui
    Quên niềm dâu bể mà nguôi nỗi đời.

    Góc cơm thân phận xứ người
    Mắt rưng rưng, miệng cũng cười... rưng rưng
    Chung quanh nào chỉ người dưng
    Sẻ chia nhiều... vẫn ngập ngừng: Sơ, thân?

    Phố đông! Lạc lõng bàn chân
    Ngẩn ngơ, biết chẳng thể gần xa xôi...
    Lạnh lùa gió bắc xám trời
    Sắt se nhớ giọt nắng rơi hiên nhà.

    Ngày đông! Khóc bởi... có quà
    Trắng lòng tuyết phủ... nhạt nhòa... Chiều buông!

    Hàn Tuyết (viết cho em, nhưng... chẳng gửi, sợ em lại khóc thêm, mùa này ở Breuklen... đông đã đủ lạnh lắm rồi...)

    Trả lờiXóa
  35. Lá bàng xanh đã đỏ
    Trái sấu chẳng còn chua
    Em ngược trong mùa gió
    Tìm bóng anh trong mưa

    Cơn mưa phùn bất chợt
    Gió bấc thì rét căm
    Những cành cây trơ trụi
    Chắc là đang mong xuân

    Còn em thì nhớ anh
    Những dòng thư viết vội
    Nhưng con chữ vô tình
    Chứa nhớ nhung chẳng nổi

    Cái lạnh tràn khắp lối
    Run cả mùa thương yêu
    Anh thì xa vời vợi
    Nhánh cây buồn cô liêu

    Trăng đêm nay không sáng
    Một dải sương mịt mờ
    Em đứng bên khung cửa
    Lặng nhìn trời đang mưa

    Me ChiChi

    Trả lờiXóa
  36. Đông

    Ở phương nam nắng ấm
    Chẳng gợn lòng heo may
    Có loài chim di trú
    Báo hiệu ngày chớm đông.

    Ủng hộ cho Ngạo nào :))

    Lãnh Côn

    Trả lờiXóa
  37. Mùa nay đã chín rồi em ạ
    Bàng kia đã từ giã cành già
    Sắc đỏ thôi không còn lần lựa
    Rớt xuống đời chống chếnh phút chia xa

    Mùa nay đã chín rồi em ạ
    Đông lại sắp rời xuân lại qua
    Chỉ phút giao mùa như mọi bận
    Anh tìm anh giữa ký ức chưa già

    Mùa nay đã chín rồi em ạ
    Chồi non đã rúc ríc trên cành
    Nắng đã về ươm lên nôi nhỏ
    Để mùa xuân sắp sửa khóc òa

    Mấy bận đón xuân còn thơ trẻ
    Mấy bữa chia tay lão Đông già
    Mấy bữa lại dài thêm mấy bữa
    Riêng em vẫn vậy vẫn xa là...........

    Thangdiennhat

    Trả lờiXóa
  38. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  39. Kang thấy bài lật đật hay quá..
    thôi cảm hứng viết theo ..
    chon heo đất.. heo đất cúa thời tuổi thơ có thể chỉ còn trong tiếc nuối..


    Má cho con heo đất
    Cũng vào dịp nô- en
    Dễ thương lắm heo đất
    Tròn ú bởi cho ăn..

    Một buổi sáng mưa rét
    Nhà mình hết gao ăn
    Nội bịnh ho khù khụ
    Má móc heo cho đành

    Mình ôm heo ngồi khóc
    Má trong lòng xốn xang
    Con ơi nín nín nín..
    Bà ốm ..con thấy chăng??


    Con giân má..con giận
    Ngùng ngoằng cơm hông ăn
    Mưa bên trời hôm ấy
    Cũng ướt đầy chiếc khăn


    Rồi con lên Tỉnh học
    Heo đất chừng phôi pha
    Má đứng bên cầu gỗ
    Dỏi theo bóng con xa



    Nô en mùa nầy lạnh
    Quà má gói trong khăn
    Với lời má nhắn nhủ
    Heo đất má để dành

    Ôi cái khăn cái khăn
    Ôi món quà xinh xinh
    ÔI heo đất heo đât
    Ôi nước mắt vòng quanh

    Kanguru

    Trả lờiXóa
  40. Khi tim mỗi người là một mùa đông (1)

    Có hàng cây mang tên kỷ niệm
    Trải dài theo con đường ký ức chúng ta
    Để khi tình yêu vỗ cánh bay xa
    Đông ùa đến trút xuống đời lá nhớ

    Để hơi lạnh buông mành chiều sương giá
    Cánh thiên di chừng mỏi mệt lưng trời
    Nghe bên tai những âm điệu bồi hồi
    Gió khẽ vén màn câu chuyện cũ

    Duyên không đúng, thương dường như đã trễ
    Tình lưng chừng giữa đôi mắt hanh hao
    Người vươn tay, ta chạm khoảng không nào
    Tim nhói buốt vì yêu không đúng lúc

    Có cuộc hội ngộ như trò đùa duyên số
    Gặp sai người, sai thời điểm là bi thương (2)
    Khi yêu không đi với nghĩa vuông tròn
    Tội lỗi ấy người thay ta gánh hết

    Chỉ cầu mong gia đình ai êm ấm
    Bóng người xa trong đêm vắng cô liêu
    Có vị đắng nào vương mãi trên môi
    Tình yêu lại dành cho kẻ thứ ba đến muộn

    Ta nhặt lá ép trong dòng nước mắt
    Tiễn mùa đông, tiễn một tình yêu
    Có giấc mơ không với đến bao giờ
    Vỡ tan thành lao xao trăm mảnh "nếu"

    Phố nhớ ai gầy heo may hiu hắt.
    Ta nhớ ai cố tìm lại đông xưa
    Đâu hay đông chẳng thay đổi từ ngày
    Anh đến bên đời ta... chờ lặng lẽ


    (1) Câu này hông nhớ (cũng hông chắc) là N đọc ở đâu đó ah, mà GG cũng hem thấy. Thui cứ ghi chú, ai biết chỉ giùm.
    (2) Mượn ý một câu trong truyện "Thương Ly"_ Tuyết Linh Chi

    Trả lờiXóa
  41. Gọi cho nhau
    Bởi nếu mai tận thế
    Đông cuối cùng xin để lại lời thương
    Gọi cho nhau
    Lần cuối để chọn đường
    Trong kiếp khác không lạc nhau hoang hoải
    Không gian trống trải
    Nhung nhớ vô bờ
    Xin gửi lại câu thơ
    Cho ngày cuối sống chung cùng nhân loại

    thangdiennhat

    Trả lờiXóa
  42. Lỗi Nhịp Tương Tư

    Anh chênh vênh cho thềm xưa trút lá
    Phải không em , con gió bấc đang về?
    Khắp phố phường như xâu chuỗi lê thê
    Kết nối nhau bằng tình yêu vô vọng

    Bên tách trà, hương đêm trời lồng lộng
    Gió ngông cuồng xé nát cả vầng trăng
    Suối mộng du, bước lỗi nhịp cuộn oằn
    Để rồi kia còn ai trong nắng sớm


    Anh còn đâu, những vần thơ nghịch ngợm
    Ghẹo em cười, chiếc răng khểnh cong vênh
    Anh còn đây chỉ ngày tháng gập gềnh
    Đời bão giông phía ngày em nắng tắt


    Buồn quá đi, nỗi buồn dâng lên mắt
    Gió ru mình thăm thẳm cả ngày đông
    Hồn rã rệu..mãi luyến phút tang bồng
    Cánh tự do, bay xuyên trời ảo ảnh


    Tình là gì? Hay không là gì cả
    Chỉ biết rằng , hính bóng chửa phôi phai
    Từng bờ môi, từng ký ức hình hài
    Lũ tràn về , dìm anh trong đau xót

    Nhớ quá đi vị ái ân mật ngọt
    Bờ ngực căng , đau đáu đón gió tây
    Ngắn ngủi thôi, vài ly cũng chẳng tày
    Thế mà sao hôm nay lại dịu vợi

    Ai thay anh đón mùa xuân đang đợi?
    Hay đời lá cũng trút phiến buồn tênh
    Sóng gió đưa,chỉ còn biết rập rềnh
    Nương cuộc đời theo dòng đi bão tố?

    Ngạo

    Trả lờiXóa
  43. Hà Nội đông rồi ...
    ( cho 1 người bạn )

    Rồi một ngày phố tạm biệt mùa thu
    Hương cốm ngọt ngào còn đâu đây, man mác
    Hoa sữa thôi rơi
    Cơn mưa đầu mùa ngơ ngác
    Lạnh khẽ cựa mình. Xao xác lá me


    Đông ngại ngần trên những phiến heo may
    Thương phố vẫn còn say màu thu cuối
    Vạt nắng rơi nghiêng . Rung rinh cành cơm nguội
    Lá đỏ rực cành
    Tiếc nuối một mùa xa...


    Tháp Rùa nghiêng, u tịch buổi chiều tà
    Soi bóng giữa mặt hồ xanh phẳng lặng
    Con đường em qua chợt thênh thang, chợt vắng
    Phố xa mờ . Sương lãng đãng tầng không


    Tháng mười một rồi. Hà Nội đã vào đông
    Rét đã đủ ửng hồng môi thiếu nữ
    Mái ngói rêu phong thêm trầm ngâm, tư lự
    Tách cà phê nồng nàn, ai ngồi đếm giọt rơi


    Tháng mười một rồi. Nhớ lắm, Hà Nội ơi
    Những gánh hàng rong : Quẩy, khoai, mía luộc
    Ngô nướng reo vui trên than hồng đỏ rực
    Lặng lẽ tay chuyền
    Thơm nức những chiều đông


    Tháng mười một rồi. Anh có nhớ gì không ?!

    22/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  44. Lạc giữa mùa đông

    Anh- mùa thu lỡ hẹn
    Cúc tím buồn rưng rưng
    Ta- mùa đông len lén
    Trú trong tim ngập ngừng

    Phố chiều nay xa ngái
    Áng mây nào đi hoang
    Ta ôm mùa- khờ dại
    Khóc cho đầy dung nhan

    Cây mùa im, xám ngoét
    Trơ thân gầy phơi sương
    Đèn đỏ-xanh côi cút
    Chia ly ngã ba đường ...

    Ta đi từ ảo ảnh
    Qua vòng xoay đam mê
    Gió mùa sang. Rùng lạnh
    Bàn chân quên lối về

    Gọi từng cơn rét mướt
    Phả lên từng vuông da
    Trái tim trăm vệt xước
    Nghẹn ngào lời hoan ca

    Anh- mùa thu lỗi hẹn
    Ta lạc giữa mùa đông
    Đường hai chiều- xuôi ngược
    Ai có chờ ai không ?!

    23/12/2012

    Trả lờiXóa
  45. Gửi nắng hồng lên môi anh

    Long lanh giọt sương trên lá
    Lạnh...thì cũng đã làm ngơ
    Kìa trông thiên di hối hả
    Mùa đông...sao đến bất ngờ ?!

    Hình như có loài mây trắng
    Bay về từ phía trời xa
    Mắt ai trong veo màu nắng
    Biết chăng, có biết chăng là ...

    Đàn ngân câu thương, câu nhớ
    Nghe mùa vũ khúc thời gian.
    Đó-đây phải chăng duyên nợ
    Sá gì vạn dặm quan san.

    Mùa đông phương em xa vắng
    Lung linh tuyết trắng miền anh.
    Nụ tình ngày đông thầm lặng
    Đâu ngờ chồi đã lên xanh.

    Mai về phương anh, mây nhé
    Gửi giùm em chút hồng tươi
    Giọt thu hôm qua chiu chắt
    Môi xa, lấp lánh nụ cười .


    23/12/2012

    LanPhuong

    Trả lờiXóa
  46. Bài Cuối cho mùa Đông

    Sắp qua rồi, anh nhỉ!
    Những ngày mưa trong cái rét muộn màng
    Chiều mùa đông em xuống phố khăn quàng
    Lụa tơ tằm nõn nà… dáng mảnh...

    Tháng năm êm giấc gối đầu lên ảo ảnh
    Ướp dư hương trong sóng sánh đêm quen
    Ủ nỗi nhớ lên men
    Ủ nỗi nhớ chưa thể trở thành quên
    Chỉ vừa đủ để đặt tên hồi ức
    Rót vào lòng những đêm dài thổn thức
    Võ vàng rơi!

    Cái mùi hương cứ thảng hoặc, nửa vời
    Níu lại cho mình một phút mùa nấn ná
    Dù tiếng vỗ thiên di đã xác xao trên vòm xanh mắt lá
    Xáo trộn thời khắc
    Dan díu vô thường
    Đan cài khúc mắc
    Xa ngái… Anh – Em!

    Phố sớm nay… rộn rã sắc Noel
    Vẫn để ý tìm.. vàng son dấu Tràng An thanh lịch
    Lẩn khuất đâu đây màu ngói nâu an tĩnh
    Mái phố lặng buồn… chờ một khúc trầm ca...

    Mùa đông qua!
    Anh mãi còn ở lại
    Dẫu câu thơ từ đây sẽ không còn khắc khoải
    Đau đáu lòng riêng như ngày ấy sang mùa...

    Nhờ mây gói lại lá bùa
    Đa đoan… vịn tiếng chuông chùa... nhẹ tan...!

    Hàn Tuyết - Hà nội 22/12/2012

    Trả lờiXóa
  47. Sài Gòn mùa đông không lạnh

    Dăm tờ lịch cuối mỏng tang
    Lơ phơ trong gió mơ màng
    Nắng hanh hao bên thềm cửa
    Rung từng nhịp thở thời gian

    Sài Gòn đâu có mùa đông
    Ngu ngơ năm tháng quay vòng
    Điệu đà thời trang phố thị
    Lòe loẹt màu, có- như- không!

    Lấp lánh châu, lấp lánh đèn
    Nơ, quà giăng mắc đan xen
    Tuần lộc cùng ông già tuyết
    Ừ thì. Hai bốn. No-el ...

    Rộn ràng nhạc khúc Giáng Sinh
    Lạnh vu vơ, rất yên bình
    Trắng, xanh, đỏ - dường vui mắt
    ( Mà sao nhàn nhạt phía mình )

    Ơ kìa, chợt khóe mi rưng
    Câu thơ tắc nghẹn lưng chừng
    Tại Sài Gòn- đông không lạnh
    Hay là...tại một người dưng ?!

    24/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  48. gió lạnh về mang cái rét mùa đông
    để con ngõ vắng thêm người qua lại
    trong chăn ấm em còn đang ngóng mãi
    lâm thâm mưa mà sao mẹ chưa về

    mấy đợi chờ sao thấy cứ lê thê
    những cánh cửa đang đóng hờ chực khép
    (em vẫn cố ngó qua khe cửa hẹp)
    chưa tạnh mưa,vẫn gió,mẹ chưa về

    mẹ bận bịu với cơm áo bộn bề
    còn vất vả nói mê trong giấc ngủ
    hãy giữ sức,làm thế nào là đủ
    vẫn ngồi đây....con ngóng...mẹ chưa về...

    biết thế nào với những nỗi khen chê
    dâu con đấy ,bấy nhiêu năm yên phận
    nứt nẻ tay chân,hằn bao lận đận
    để gió về cho con ấm mùa đông

    Hồ Điệp Khác

    Trả lờiXóa
  49. MÙA ĐÔNG - SÀI GÒN - PHỐ.
    Sáng mùa Đông ngang qua Sài Gòn phố.
    Phố co mình rúc rích cười trong chăn.
    Đường lá me rãi vụn vàng lăn tăn.
    Gói xôi nóng ấm đôi bàn tay nhỏ.

    Sáng nay vì đâu em, má đỏ.
    Nhận từ anh trọn vẹn mùa đông.
    Những bông tuyết trong mơ dịu dàng vờn gió
    Tung tăng rơi giữa mênh mông.

    Góc vườn ai ngạt ngào hương bưởi.
    Ướp nồng nàn lối phố thân quen.
    Tiếng chuông sớm giật mình đàn se sẻ.
    Ngày đương lên dẫu phố còn thắp đèn.

    Phố Sài gòn háo hức cùng mùa Đông.
    Đêm Giáng Sinh đón Chúa hài đồng.
    Tháng Mười Hai náu nương tờ lịch cuối.
    Khoảnh khắc giao thừa tợ chốn không không.

    Con tạo vần xoay mùa đến - mùa đi.
    Đông vừa nhen én liệng khoe xuân mới.
    Tình yêu ơi hãy vì nhau ngóng đợi.
    Có bao nhiêu được - mất đời người.
    Có bao nhiêu ngày - tháng để giận hờn.
    Có bao nhiêu ngày - tháng để hận thù.
    Yêu nhau đi!
    Mùa Đông - Phố - Sài Gòn.
    HNhu - 25/12/2012

    Trả lờiXóa
  50. TẢN MẠN MỘT CHIỀU MƯA CUỐI NĂM


    Mưa
    Tự dưng đang nắng chang chang thì trời xám xịt lại. Gío thổi ào ào, cuốn tung bụi đỏ cùng những hỉ nộ ái ố xóay tít lên mấy tầng không. Mây ùn ùn kéo về giăng kín trời. Rồi mưa…Chẳng biết cây lá đang reo gì với gió hay là cũng như nó, đang cau có bực bội vì kiểu thời tiết “tưng tửng” này. Phát ốm mất thôi, mà thực ra thì nó cũng đã ốm 3 hôm nay rồi đấy chứ …


    Tháng mười hai chứ không phải là tháng chạp. Và Sài Gòn cũng không có khái niệm mùa. Quanh năm chỉ có nắng và mưa. Mà đỏng đà đỏng đảnh đến phát ghét. Nắng đó rồi mưa đó, mới trưa đi mua cơm nắng đến rát cả mặt, mà chiều đã mưa ào ào rồi, cầu mong mưa sớm tạnh để lát còn về
    ( Nó từng nghe ở đâu đó rằng: “Con gái Hà Nội cũng như mưa hà nội, dai dẳng và âm ỉ. Con gái Sài Gòn cũng như mưa Sài Gòn, đỏng đảnh và mau quên”. Nó chả phải con gái hà Nội, cũng chả phải con gái Sài Gòn, nhưng nó gắn bó với Sài Gòn từ trong bụng mẹ. Ấy vậy mà nó thù dai và nhớ lâu )


    Bất giác nhớ Hà Nội. H bảo, Hà Nội lạnh lắm rồi. Ừ thì, đông mà. Chao ôi là nhớ. Giá mà được về Hà Nội, lang thang trên đường Quán Thánh với H, mua vài cái ngô nướng rồi ra Hồ Tây ngồi ghế đá… ngắm phố . Mùa đông Hà Nội duy nhất của nó chỉ vẻn vẹn chưa đầy 1 tuần, nhưng chẳng thể nào quên, bởi…. lạnh. Lạnh đến buốt cả óc, mười đầu ngón tay của nó tím tái lại, môi thì nứt tóac cả ra. Nó lúc ấy rất hối hận vì ra bắc đúng vào mùa đông. Cả ngày nó ru rú trong chăn , co tròn một góc giường. Đến ngày thứ 5 thì H rủ nó đi…dạo phố. Nó chối bai bải. Ở nhà đã lạnh co vòi, ra đường thì sao mà chịu nổi. Ấy vậy mà sau 1 hồi ngọt nhạt, H cũng lôi được nó ra khỏi giường. Tròng mình vào 3 lớp áo dày cui, khóac thêm cái áo măng-tô bành ki của bác cùng lỉnh kỉnh những bao tay, vớ chân, mũ len…nó đi…dạo phố với H. Hậu quả là đêm hôm ấy nó cảm lạnh, người cứ run từng chập . Cơ mà nó vẫn nhớ, H còn nợ nó 1 chầu kem Tràng Tiền, H hứa nó khỏe thì sẽ dẫn nó đi, mà hôm sau thì mẹ nó lên đón nó về quê rồi .Tuy vậy, nó vẫn sợ lạnh lắm, đành 2 lần lỗi hẹn với H và mùa đông Hà nội

    Hà Nội nền nã và cổ kính, trầm ngâm và sâu sắc, dường như đến thời tiết và thiên nhiên cây cỏ cũng tinh tế. Có thể nhìn những bông sưa nhỏ li ti rải trắng mặt đường để biết rằg Hà Nội đang độ tháng ba. Hay có thể ngắm từng chùm bông lộc vừng đỏ rực rủ xuống soi bóng trên mặt hồ xanh phẳng lặng để biết rằng Hà Nội đang vào hạ. Và có thể xao xuyến với những con đường xao xác lá vàng rơi , nồng nàn hương hoa sữa để biết rằng Hà Nội đang độ thu về. Cũng như có thể ngắm sương giăng lãng đãng trên con phố quanh co cùng hàng cây gầy guộc cành trơ trụi lá để biết Hà Nội đang vào đông



    Sài Gòn thì khác, như một cô gái hiền lành, dễ tính , đỏng đảnh và có phần hời hợt. Bánh xe thời gian cứ lăn mải miết. Phố thị rộn ràng và tấp nập. Con người cũng bị cuốn vào guồng quay nhanh và sôi động của nhịp sống Sài Gòn. Ngó Sài Gòn chẳng thể biết đang xuân hay thu. Bất chợt nó buồn cười. Ừ thế mà nó vẫn bày đặt làm thi sĩ, để tâm hồn chao nghiêng với cánh lá rơi, để ngôn từ bay bổng, xu nịnh cảm xúc trong cái không gian chẳng lấy gì làm lãng mạn này.
    Nhưng Sài Gòn còn là một cô gái sành điệu . Hãy bước ra phố để biết rằng Sài Gòn đã vào tháng mười hai , lung linh màu sắc và tràn đầy sức sống . Những cửa hiệu được trang trí tỉ mỉ , khéo léo và công phu với 3 gam màu chủ đạo: Trắng, xanh và đỏ. Những cây thông lấp lánh châu , lấp lánh đèn cùng những dây kim tuyến ánh nhũ và nơ, qùa treo lủng lẳng. Những ô cửa sổ lãng mạn với tuyết trắng phun, hay những bông tuyết nhân tạo bằng xốp trắng muốt đầy lãng mạn. Những xóm đạo với những hang đá đẹp lung linh huyền ảo. Những tấm thiệp đủ màu sắc bày bán trên các vỉa hèvà những ông già tuyết trong sắc đỏ ấm áp có mặt khắp mọi nơi….
    Sài Gòn luôn đẹp. Sài Gòn của tháng mười hai lại càng kiêu kỳ , rực rỡ và hợp thời trang đến lạ. Một dáng vẻ “rất mùa đông” và “rất No-el”
    Nhìn ngắm dáng vẻ ấy, thời trang ấy, năm nào nó cũng thầm ước…giá mà có tuyết rơi, ắt hẳn sài gòn sẽ rất “duyên”.

    Trả lờiXóa
  51. Sợ lạnh nhưng nó vẫn hay mơ 1 ngày nào đó sẽ được đến một miền tuyết trắng, lung linh như cổ tích ( và nhứt định nó sẽ làm nàng Cinderella trong câu truyện cổ tích ấy ).

    Bất chợt nó nhớ anh, lần về VN anh hỏi nó, thích gì anh mua làm quà. Nó ngẩn ngơ 1 lúc rồi bảo: “Anh mua cho em 1 thỏi son và mang về cho em 1 ít…tuyết”. Tất nhiên là anh chẳng thể nào mang tuyết về cho nó, có lẽ vì thế mà cổ tích đã không trở thành hiện thực

    Dường như trời cũng chiều lòng người đẹp, nên những ngày cuối cùng của tháng mười hai, thời tiết bỗng dưng se se lạnh để nàng bõ công trang điểm làm đẹp đón mùa đông. Và để các cô thiếu nữ có cái cớ để làm duyên với những chiếc áo len mỏng hay những đôi bốt cao sành điệu. Chỉ 1 chút vậy thôi. Để rồi những hôm sau các cửa hiệu đang tháo gỡ những thông, những đèn, dây kim tuyến…chuẩn bị trang trí bằng những mai vàng, dưa hấu đỏ chuẩn bị cho một cái Tết âm lịch đang đến gần. Có cảm giác Sài Gòn lúc này như bộ mặt của cô gái đang tẩy trang dở, lem luốc những son phấn của ngày hôm qua



    Sài Gòn không có mùa đông. Nên Sài Gòn vô tư quá….
    Cứ hết nắng rồi lại mưa….







    Mưa ơi, mau tạnh đi nhé !

    27/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  52. Nơi chẳng có mùa đông

    Làm sao em biết mùa đông
    Khi nắng vẫn bông đùa trên suối tóc
    Làm sao anh biết từng đêm em vẫn khóc
    Lướt qua anh, em quá đỗi lạnh lùng

    Lá đã một lần ước hẹn thủy chung
    Nhưng theo gió là xa cây mãi mãi
    Em hôm qua cũng một lần khờ dại
    Bỏ quên trái tim mình ở phía cuối mùa thu

    Gió cuốn tung bụi đỏ mịt mù
    Vùi chôn ý niệm thời gian và nỗi nhớ
    Tháng mười hai.
    Chiếc bình pha lê vỡ
    Thèm một lần được nức nở
    Tan ra....

    Phố nấc nghẹn ngào trên những bản tình ca
    Vẫn còn đó bao phồn hoa, lấp lánh
    Giấc mơ tuyết trắng- một lần thôi- ảo ảnh
    Nơi chẳng có mùa đông- làm sao biết lạnh tràn ?!

    28/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  53. Ngủ đi. Mùa đông ngoan !

    Vòng xe mùa thu cuối
    Lăn qua chiều đông nay
    Gót phù du rong ruổi
    Trục mòn thời gian quay

    Chò nâu xoay theo gió
    Cổ tích vào trong mơ
    Em không về qua phố
    Sỏi đá buồn bơ vơ.

    Nắng mùa thu sót lại
    Vương môi nào thơ ngây
    Tóc bay dài- hoang hoải
    Lạnh hồn nhiên vai gầy


    Cây lặng thầm đếm tuổi
    Vỏ xù xì rêu phong
    Em đâu còn nông nổi
    Chơi cút bắt lòng vòng


    Trăm nẻo đường quen-lạ
    Bước mùa về thênh thang
    Ru à ơi - sỏi đá.
    Ngủ đi. Mùa đông ngoan !


    28/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  54. Hai nửa mùa đông số 3
    Uyên Uyên

    Người trở về ở đoạn cuối mùa đông,
    áo phong trần ngày ra đi rùng lạnh
    sau lưng người cơn mưa rào chợt tạnh
    nắng lưng chừng hong mớ tóc vừa khô

    người trở về , lạnh lẽo những bài thơ
    kẻ thứ ba kéo chăn tràn mí mắt
    trấn an mình bằng đôi dòng tin nhắn:
    "ta yêu em , yêu ngày một nhiều thêm"

    người trở về úp mặt vào đêm
    lời thầm thì bỗng thành lời gian dối
    cái ôm xưa mắt người tình bối rối
    nhịp chân giường chẳng phải nhịp ái ân...

    người đón người về, vạn nỗi bâng khuâng
    ghép hai nửa mùa đông, thành cái nằm co quắp
    nhịp chân giường run theo tiếng nấc
    cái chăn xưa như đắp chẳng thể vừa ...

    sóng đáy sông lay lắt nhịp thưa
    mà nhịp tình lại loang mùa sóng vỗ
    kẻ thứ ba, cuồng, si, trào thịnh nộ
    chiếm tim người bằng tất tả ngược xuôi

    hãy dạy em cách sống để ngoai nguôi
    bớt yêu anh trong những ngày nắng tắt
    cho ngày về người lệ thôi cay mắt
    nửa mùa đông thôi oán trách mùa đông ...!

    UyênUyên , 29.12.12

    Trả lờiXóa
  55. Cho một mùa Đông

    Chôn trong tim, những lời khắc khoải
    Của một mùa đông, chờ đợi một mùa đông
    Cố ngăn cơn dậy sóng trong lòng
    Sao khó quá...
    ... những lời yêu tràn tha thiết

    Cạnh bên nhau... vẫn nghe lòng cách biệt
    Xa muôn trùng... vẫn thấy ở bên nhau
    Bởi vì nếu bước qua được nỗi đau
    Mới thấu hiểu chẳng ai thế được người tri kỷ

    Dẫu cuộc sống chỉ nối nhau bằng mộng mị
    Cho mùa đông bên này vẫn chờ đợi một mùa xuân
    Chờ hạt mầm kia nẩy nở trắng ngần
    Dẫu phải vượt lên từ miền đất khô cằn sỏi đá

    Ta vẫn cố vượt qua mùa nghiệt ngã
    Cố sức sống còn... giành giật một mùa xuân
    Dẫu mai kia... chẳng thể đến gần
    Cũng mãn nguyện... rằng mình đã cố

    Chứ không phải... chỉ đợi chờ phận số...

    Uyên Uyên

    Trả lờiXóa
  56. Định ko đăng, nhưng ủng hộ lão Ngạo.

    Ở phương nam nhớ đến rét xứ đoài

    Những con nắng vô tư trên vòm lá
    lặng nhìn tôi hờ hững đếm gót đời
    môi trầm tích giấu nét cười hớt hải
    mang theo mình một cái rét tình nhân

    (có cơn gió mùa này đang thổi ngược
    vít vào tôi rất đỗi tình cờ
    nơi xứ ấm chỉ quen mùi nắng, rát
    hà cớ gì thèm chút lạnh để say?)

    muốn nhận thứ gì đó của heo may?
    và cơn mưa phùn nào đi qua bất chợt
    muốn nếm thử một làn môi tái nhợt
    mà thuở nào đẩy lệch nét son môi

    cơn gió chiều này thổi tới tấp băn khoăn
    ký ức thuở nào chợt rơi lả tả
    một chiều thật say, một chiều thật lạ
    cái rét phương nao, sao chùng xuống nơi này?

    hôm tôi về, trời xứ đó mưa bay
    lòng lành lạnh gió chồm nơi cửa ngực
    gặp lại em mắt hằn lên rưng rức
    chưa thốt lời, vì mãi ngắm nhìn nhau
    để đôi mái đầu chụm sát vào nhau
    mắt kề mắt, môi kề môi. không nói!

    (vì thế, ngoài kia có cơn mưa đang hờn dỗi
    chẳng để yên cứ âm ỉ ngang trời
    những ngày buồn, hai đứa giấu hai nơi
    giờ gặp lại như trút dòng tâm sự )

    hạnh phúc? từ đâu bay về ngự
    nơi thưa người, nở vội đóa - an nhiên

    hôm tôi về, tìm lại phút bình yên
    người trao tặng chiếc khăn choàng gió, ấm
    nên hôm đó mưa trôi về xa lắm
    đọng lại tôi là hơi thở nồng nàn

    đến bây giờ tôi vẫn trót đa mang
    nơi nắng gió nhớ nụ hôn nóng hổi
    chiếc khăn gió choàng ngang đời trôi nổi
    đến phương nam chưa đón rét bao giờ

    lại thèm chút gì của vị rét căm căm
    nhớ những gì từ nơi rất xa xăm...

    * Chú thích: " Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm" thơ Quang Dũng

    Ngoài ý nghĩa trên với cảm nhận riêng tôi xứ đoài là xứ của người tình, xứ sở của những tâm hồn muốn gởi gắm chút gì đó đến với người mình trân trọng. Cho nên tôi không viết hoa để biểu lộ sự gần gũi, nó như là một của chung trong những tâm hồn đồng điệu.

    Trả lờiXóa
  57. CỔ TÍCH NGÀY MƯA


    Anh có thấy mùa đông trong đáy mắt nâu chìm
    Và những bông tuyết trắng ghim đầy trên mái tóc
    Bánh xe thời gian cứ lặng thầm trượt dọc
    Tuyết vẫn rơi nhiều, bôi xóa dấu chân xưa ...


    Tuyết vẫn rơi nhiều- cổ tích ngày mưa
    Mưa bụi nhạt nhòa
    Đôi mắt xám nhìn qua ô cửa kính
    Tháng mười hai vẫn lặng im câm nín
    Những vệt lăn dài- hay nước mắt mùa đông ?

    Tách cà phê nóng hổi thơm nồng
    Bản tình ca không lời ngân réo rắt
    Phố thị xa mờ,
    Buồn mênh mang, quay quắt
    Những cột đèn đứng cúi mặt, làm thinh

    Ô cửa khép hờ,
    Từng giọt nhớ lung linh
    Vẫn rất yên bình- một mùa đông lạnh giá
    Mái phố cứ ướt dầm khát khao của lá
    Những đợi chờ chừng sắp hóa rêu phong

    Cô gái vẫn ngồi tư lự bên song
    Bản nhạc đã dừng
    Tách cà phê còn dở...

    Ô cửa nhỏ bỗng ngập ngừng- hé mở

    Cổ tích nhạt nhòa
    ....lấp lánh hoen mi ...!

    30/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  58. DỰ CẢM THÁNG MƯỜI HAI


    Hứng một vầng nắng đỏ
    Giữa lòng tháng mười hai
    Chim lặng im giấu mỏ
    Buồn lăn theo gót hài


    Sợi tóc nào ngơ ngẩn
    Trôi lạc miền phiêu du
    Môi son và má phấn
    Vòng xe quay tít mù


    Tuổi ru hời quyến rũ
    Em ngủ đi, ngủ đi
    Biết đâu trời vần vũ
    Bão tố tràn hoen mi


    Mây về đâu mấy ngả
    Trắng một mùa tinh khôi
    Biết đâu ngày lạnh giá
    Biết đâu là phai phôi


    Cuối chân trời xanh thẳm
    Có loài chim bay đi
    Cuối nụ hôn say đắm
    Có một lời chia ly ...


    31/12/2012

    Lan Phương

    Trả lờiXóa
  59. Tự Khúc Xám

    Gió mùa đông bắc ùa về
    Ngõ gầy xám màu u tịch
    Xác lá rải đầy lối mê
    Quanh co quãng ngày vô định

    Đóa sầu hờn phiến hư vô
    Phím tơ dây chùng lạc phách
    Nốt son trượt ngón hững hờ
    Lã chã giọt trầm ứa... Lạnh!

    Không mưa. Mà hoen nét cọ
    Không khói. Mà mi mắt cay
    Khúc mùa không ru nổi gió
    Ru thơ. Ta khép lòng này...

    Từ trăng đắm dòng phiêu bạt
    Khóe rằm lõm vết xanh xao
    Lời yêu lỗi mùa, thất lạc
    Buông tay, giã biệt chiêm bao

    Từ anh không còn lận đận
    Ruổi rong tìm cõi hồng hoang
    Tương tư tuột triền dốc cạn
    Cung mây trễ chuyến địa đàng

    Từ em đóng khung hoài niệm
    Dỗ mùa cuộn giấc khôi nguyên
    Thả trôi xuôi dòng miên viễn
    Là thôi, tình nhé, bình yên!

    Vy Cầm - 31/12/2012

    Trả lờiXóa