
Gió
Người đàn bà của gió
Lẳng lơ .. khêu gợi
Tình đến theo gió
ra đi trong mộng ..
Hồn chơi vơi ..
Cuốn lấy anh ..
người của núi đồi ..
nụ hôn của gió chợt dịu nhẹ
phải chăng gió..lã lơi
không ..không ..tình của gió..
miên man ..miên man ru hồn
Ru cả tình em và anh ...
Gió...
NTCS
Phôi Pha tình Gió
Anh... người đàn ông..
Sinh ra từ Gió ..
Hung bạo .. cuồng nộ ..
Cuốn phăng ..
...Những hình hài nhợt nhạt..
Cuốn phăng..
Những áng mây cài khăn tang trắng
mây để tang cho một mối tình tuyệt vọng
Rồi ..
Anh .người đàn ông của gió ..
Gục ngã trên vai em ..
Thềm cỏ xanh ..
người đàn bà sinh ra từ cỏ ..
NTCS
Gió Và Cỏ !!
Anh ..
Người đàn ông của gió..
Ngông cuồng và nông nỗi ..
Đắm say tình yêu vội ..
Thơ thẫn lúc chia phôi ...
Người đàn ông của gió ..
Ong bướm cùng lả lơi..
Lang bạt khắp đất trời ..
Vờn lá muộn rơi rơi
Người đàn ông của gió
Trưởng thành từ ngàn khơi ..
Chợt hồn gió chơi vơi
Buồn hoài, trông bến đợi
Em ..
Người đàn bà của Cỏ..
Trong trắng hoà mong manh ..
Yêu thương cuộn sắc xanh ..
Vẻ đẹp tựa như tranh ..
Người đàn bà của Cỏ ..
Vẫn yêu dấu nên thơ ..
Vẫn khắc khoải trông chờ ..
Tình Cỏ nhớ vu vơ ..
Duyên …
Ngày trôi ngày _Gió về ..
Uốn vũ khúc đam mê ..
Trút tình yêu lên Cỏ ..
Cỏ vui đùa cùng gió .
Thoảng trong hồn của Cỏ ..
Dường như chút âu lo ..
Gió môi hôn khao khát ..
Lùa xuống vầng trăng bạc
Soi bóng Cỏ ..duyên duyên ..
Cỏ..e then nhắm nghiền ..
Hay che hờ mắt biếc ..
NTCS
Đoản khúc Gió
Gió vẫn là con Gió của năm nào .. nhưng dường như hùng phong tráng chí đã suy vi ..Gió không còn cuồng nộ và hung bạo nữa rồi ..Bạn của gió là mây ..Mây nói .. gió ơi cái nhìn sắc lạnh của anh đâu rồi .. cái vẽ hào nhoáng đến choáng ngợp cả cái sự kiêu hãnh của anh đâu rồi ..Gió chẳng biết ..có lẽ những thứ ấy bây giờ đối với Gió chỉ là phù phiếm .. nó chỉ biết cái thời Gió tung hoàng ngang dọc khắp bốn bể năm châu ..nó cứ nghĩ ..đời ta hạnh phúc biết bao .. chẳng gì ràng buộc..Gió cứ bỡn cợt với tình yêu của ,hoa,của lá ,của cây và cả trăng ..thế rồi bỗng một ngày ..Con Gió ùa về với cánh đồng bao la ..Cỏ ..dường như Gió không còn sức để bởn cợt ..Gió mệt mỏi rũ mình bên thảm cỏ xanh ..Gió gục ngã hay chỉ là muốn tìm một chốn bình yên ..Gió chẳng biết nữa .. Gió chỉ biết nó mệt mỏi lắm rồi ..Gió chẳng còn thiết tha gì một bến bờ lạ ..Gió cũng chẳng buồn thổi vi vu ..sống hay chết ..cũng chỉ là trạng thái ..Gió vẫn Cuồng vẫn Ngạo ..nhưng Gió chả còn thiết tha gì cả .. với Gió .. nó chỉ muốn ..
Bình yên ..đứng trong bóng tối và ngắm vạn vật .. thanh thản như dòng thơ HaiKu vô cảm ..hãy ngủ yên ..ngủ yên đi tình Gió ạ..
Không đề !!
Gió heo may nhuốm vàng con ngỏ hẹp
Thoảng hương cốm ấp ủ một chiều thu
Lá tả tơi nghiêng chao theo ánh mắt
Đậu vai anh chiếc lá khóc miên man
Anh ngược đường đến em trong bến đợi
Ngược thời gian.. khao khát cháy yêu thương
Ngược không gian ..tìm mùa cây trút lá
Giận vu vơ ..bóng nước nọ không trăng
Mùa lá xanh với quả chín đầu cành
Anh hy vọng ..mong manh ..quá mong manh
Tình yêu đấy ..xin đừng mang đến vội
Để lại đi ..như mùa lá đang xanh..
Bóng chiều tà ..ập xuống khuôn người ngọc
Gió vẫn thổi .. mang buốt giá cô đơn
Phố vẫn buồn ..buồn thu mang mác
Mộng thành đôi .. trong giấc ngủ chập chờn ..
Gió đang thốc từng cơn ..
Cuồng nộ ..
Quay cuồng bao nỗi nhớ..
Ngày không em ..
NTCS
Người đàn bà của gió
Lẳng lơ .. khêu gợi
Tình đến theo gió
ra đi trong mộng ..
Hồn chơi vơi ..
Cuốn lấy anh ..
người của núi đồi ..
nụ hôn của gió chợt dịu nhẹ
phải chăng gió..lã lơi
không ..không ..tình của gió..
miên man ..miên man ru hồn
Ru cả tình em và anh ...
Gió...
NTCS
Phôi Pha tình Gió
Anh... người đàn ông..
Sinh ra từ Gió ..
Hung bạo .. cuồng nộ ..
Cuốn phăng ..
...Những hình hài nhợt nhạt..
Cuốn phăng..
Những áng mây cài khăn tang trắng
mây để tang cho một mối tình tuyệt vọng
Rồi ..
Anh .người đàn ông của gió ..
Gục ngã trên vai em ..
Thềm cỏ xanh ..
người đàn bà sinh ra từ cỏ ..
NTCS
Gió Và Cỏ !!
Anh ..
Người đàn ông của gió..
Ngông cuồng và nông nỗi ..
Đắm say tình yêu vội ..
Thơ thẫn lúc chia phôi ...
Người đàn ông của gió ..
Ong bướm cùng lả lơi..
Lang bạt khắp đất trời ..
Vờn lá muộn rơi rơi
Người đàn ông của gió
Trưởng thành từ ngàn khơi ..
Chợt hồn gió chơi vơi
Buồn hoài, trông bến đợi
Em ..
Người đàn bà của Cỏ..
Trong trắng hoà mong manh ..
Yêu thương cuộn sắc xanh ..
Vẻ đẹp tựa như tranh ..
Người đàn bà của Cỏ ..
Vẫn yêu dấu nên thơ ..
Vẫn khắc khoải trông chờ ..
Tình Cỏ nhớ vu vơ ..
Trích dẫn:
Gió lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà. Gió tự do, có thể làm mọi việc mà mình thích, có thể hét to, có thể dịu dàng, cũng có khi dữ dội. Người ta yêu Gió đấy, mà cũng sợ Gió đấy. Gió xa cách quá, hoặc người ta sợ gần Gió quá... |
Cứ thế và đến một ngày, Gió thấy mình cô đơn. |
Ngày trôi ngày _Gió về ..
Uốn vũ khúc đam mê ..
Trút tình yêu lên Cỏ ..
Cỏ vui đùa cùng gió .
Thoảng trong hồn của Cỏ ..
Dường như chút âu lo ..
Gió môi hôn khao khát ..
Lùa xuống vầng trăng bạc
Soi bóng Cỏ ..duyên duyên ..
Cỏ..e then nhắm nghiền ..
Hay che hờ mắt biếc ..
NTCS
Đoản khúc Gió
Gió vẫn là con Gió của năm nào .. nhưng dường như hùng phong tráng chí đã suy vi ..Gió không còn cuồng nộ và hung bạo nữa rồi ..Bạn của gió là mây ..Mây nói .. gió ơi cái nhìn sắc lạnh của anh đâu rồi .. cái vẽ hào nhoáng đến choáng ngợp cả cái sự kiêu hãnh của anh đâu rồi ..Gió chẳng biết ..có lẽ những thứ ấy bây giờ đối với Gió chỉ là phù phiếm .. nó chỉ biết cái thời Gió tung hoàng ngang dọc khắp bốn bể năm châu ..nó cứ nghĩ ..đời ta hạnh phúc biết bao .. chẳng gì ràng buộc..Gió cứ bỡn cợt với tình yêu của ,hoa,của lá ,của cây và cả trăng ..thế rồi bỗng một ngày ..Con Gió ùa về với cánh đồng bao la ..Cỏ ..dường như Gió không còn sức để bởn cợt ..Gió mệt mỏi rũ mình bên thảm cỏ xanh ..Gió gục ngã hay chỉ là muốn tìm một chốn bình yên ..Gió chẳng biết nữa .. Gió chỉ biết nó mệt mỏi lắm rồi ..Gió chẳng còn thiết tha gì một bến bờ lạ ..Gió cũng chẳng buồn thổi vi vu ..sống hay chết ..cũng chỉ là trạng thái ..Gió vẫn Cuồng vẫn Ngạo ..nhưng Gió chả còn thiết tha gì cả .. với Gió .. nó chỉ muốn ..
Bình yên ..đứng trong bóng tối và ngắm vạn vật .. thanh thản như dòng thơ HaiKu vô cảm ..hãy ngủ yên ..ngủ yên đi tình Gió ạ..
Không đề !!
Gió heo may nhuốm vàng con ngỏ hẹp
Thoảng hương cốm ấp ủ một chiều thu
Lá tả tơi nghiêng chao theo ánh mắt
Đậu vai anh chiếc lá khóc miên man
Anh ngược đường đến em trong bến đợi
Ngược thời gian.. khao khát cháy yêu thương
Ngược không gian ..tìm mùa cây trút lá
Giận vu vơ ..bóng nước nọ không trăng
Mùa lá xanh với quả chín đầu cành
Anh hy vọng ..mong manh ..quá mong manh
Tình yêu đấy ..xin đừng mang đến vội
Để lại đi ..như mùa lá đang xanh..
Bóng chiều tà ..ập xuống khuôn người ngọc
Gió vẫn thổi .. mang buốt giá cô đơn
Phố vẫn buồn ..buồn thu mang mác
Mộng thành đôi .. trong giấc ngủ chập chờn ..
Gió đang thốc từng cơn ..
Cuồng nộ ..
Quay cuồng bao nỗi nhớ..
Ngày không em ..
NTCS
Mòn mỏi
cánh én
chao nghiêng
Nghiêng trong
gió xoáy ..
triền miên
..U sầu
Nhớ gì nhau ..
Nhớ gì nhau ..
Một đêm
gió cuốn ...
nỗi đau cháy lòng .
cánh én
chao nghiêng
Nghiêng trong
gió xoáy ..
triền miên
..U sầu
Nhớ gì nhau ..
Nhớ gì nhau ..
Một đêm
gió cuốn ...
nỗi đau cháy lòng .
Kí ức
là
một chút
để mà
mơ
Một chút
nhớ
gieo vương
ngày ảo vọng
Ký ức ..
nâng cánh vần thơ ..
Sợi thương sợi nhớ..
vu vơ trong chiều..
Cỏ gầy trước gió cô liêu..
Người thương ..
người nhớ ..
người yêu đâu rồi..
Nắng buông xỏa tóc bên đồi ..
Gió ngơ ngẩn uống..
Say môi em cười ..
Ảo vọng.. Ảo vọng xinh tươi..
Buồn thôi cùng gió ..
tháng mười có nhau ..
Ngạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét