
Tù Và Ca.
Đêm đêm ngồi tựa song hoa,
Tay ai lựa khúc Tù Và Nam Xương.
Vì đâu cách trở đôi phương,
Con thuyền đậu bến sông Tương đợi chờ.
Hoa trôi nước chảy hững hờ,
Trăng khuya một dải lạnh ngơ trướng hồng.
Người đi đem nỗi sương mong,
Người về chôn giấu nỗi lòng tàn phai.
Người đi bể rộng sông dài,
Người về ôm nhánh tóc mai bạc màu.
Người đi gió cả sóng sâu,
Người về đếm mộng nhụa nhầu thời gian.
Tình người đắp đổi bao lần ?
Tình này sao mãi nghìn xuân nhỡ nhàng.
Tù Và thổi khúc thương mang,
Ngoài hiên mưa đổ bẽ bàng một cơn.
----------
Tối nay mưa gió to thế !
chopmat
07-04-2011, 10:00 PM
Tù Và Ca
Bến Bình Đông nước đen như mực
Vẳng tiếng Tù ray rức trong đêm
Quạnh hơi thu,hương cỏ mềm
Quỳnh tương ai cạn,nhạt thêm môi này
Nước mênh mông thân gầy chao gió
Tiếng Tù Và ai bỏ loang sông
Dưới thuyền mặt nước gương trong
Tù theo cánh nhạn bồng bồng chân mây
Tù và ơi tiếng say não nuột
Từng sợi âm, giá buốt hồn côi
Tay ôm vỏ ốc nhập nhồi
Thổi chưa trọn khúc,mắt môi tạ từ
Đỉnh âm sắc Trạm Lư* thích sát
Vực hạ trầm xua bạt Can Tương*
Vó ngựa vang,vọng đêm trường
Bình đồng tuôn vỡ,nhạc dường ánh đao
Buông lơi tiếng ,vạn đào lụa xé
Chợt ngậm ngùi mấy lẽ riêng mang
Sầu dâng nhuốm cả trăng vàng
Bên thuyền trăng gãy,hồng hoang chạnh buồn
Lại nghe tình, long đong lận đận
Gặp nhau sao mấy bận cách ly
Tóc mai bạc tuổi xuân thì
Tù rên non nỉ,Lệ Chi** oán cùng
Ngạo
11-04-2011, 01:10 PM
*Trạm Lư và Can Tương, tương truyền do Âu Dã tử thời Đông Chu Liệt Quốc làm ra
**Ngày 27 tháng 7 (âm lịch) năm Nhâm Tuất (1442), vua Lê Thái Tông đi tuần ở miền Đông, duyệt quan ở thành Chí Linh, Hải Dương. Nguyễn Trãi đón vua ngự ở chùa Côn Sơn, nơi ở của Nguyễn Trãi. Ngày 4 tháng 8 (âm lịch) vua về đến Lệ Chi Viên thuộc huyện Gia Định (nay thuộc thôn Đại Lai, xã Đại Lai, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh). Cùng đi với vua có Nguyễn Thị Lộ, một người thiếp của Nguyễn Trãi khi ấy đã vào tuổi 40, được vua Lê Thái Tông yêu quý vì sắc đẹp, văn chương hay, luôn được vào hầu bên cạnh vua. Khi về đến Lệ Chi Viên, vua thức suốt đêm với Nguyễn Thị Lộ rồi băng hà, lúc này ông mới 20 tuổi. Các quan bí mật đưa về, ngày 6 tháng 8 (âm lịch) mới đến kinh sư, nửa đêm vào đến cung mới phát tang. Triều đình đã quy cho Nguyễn Thị Lộ tội giết vua. Nguyễn Trãi và gia đình bị án tru di tam tộc và bị giết ngày 16 tháng 8 (âm lịch) năm này. Đến tháng 7 (âm lịch) năm Giáp Thân (1464), vua Lê Thánh Tông đã rửa oan cho Nguyễn Trãi, truy tặng ông tước Tán Trù bá và bổ dụng người con còn sống sót của ông là Nguyễn Anh Vũ.
Đêm sắp tàn đôi phương cách biệt..
Sợi dây tình oan nghiệt trói ngang
Tù vang da diết bẻ bàng..
Đồng không thốc gió sơ hoang não nề
Phận không phận phu thê cách cách
Trướng loan hồng dứt mạch thuyền quyên
Áp môi kề má?? hảo huyền
Trăm năm ngóng mãi bến thuyền chưa xây
Tù và ca khúc bay đau cắt
Bán nỗi niềm lạnh ngắt tim gan..
Âm ty dương thế đôi đàng..
Thôi thì bái vọng mơ hoang..xiết ghì...
Ngạo
31-07-2011, 10:14 PM
Tù Và Ca
( Em vụng vài chữ, tặng bác làm quà!)
Nhớ sông Tô câu hò điệu lý
Mộng tương phùng nào nghĩ không duyên
Trăm năm vầy cuộc đảo điên
Mài gươm trảm quái ư phiền sâu tâm
Tù ngân tiếng xa xăm cách trở
Dười trăng ngà ta nợ khúc tù
Người về phố, gá thiên thu
Đời như cạn tiếng cõi tu mõ thiền
Lênh đênh bờ nước tiên thuyền biếc
Trăng soi rọi ánh khuyết miên du
Sông Tô ôi một tiếng tù
Thổi lên đau xót rạn thu vỡ trời
Tù và ơi buông lơi nắn nót
Người đã đi, bước gót phù vân
Khóc than một tấm tình trần
Hận bao xiết kể,tần ngần ngóng trông
Ôi Tiếng Tù âm phúc thê lương
Ngạo
( Em vụng vài chữ, tặng bác làm quà!)
Nhớ sông Tô câu hò điệu lý
Mộng tương phùng nào nghĩ không duyên
Trăm năm vầy cuộc đảo điên
Mài gươm trảm quái ư phiền sâu tâm
Tù ngân tiếng xa xăm cách trở
Dười trăng ngà ta nợ khúc tù
Người về phố, gá thiên thu
Đời như cạn tiếng cõi tu mõ thiền
Lênh đênh bờ nước tiên thuyền biếc
Trăng soi rọi ánh khuyết miên du
Sông Tô ôi một tiếng tù
Thổi lên đau xót rạn thu vỡ trời
Tù và ơi buông lơi nắn nót
Người đã đi, bước gót phù vân
Khóc than một tấm tình trần
Hận bao xiết kể,tần ngần ngóng trông
Ôi Tiếng Tù âm phúc thê lương
Ngạo
18-11-2012, 04:35 PM
Trời sông Tô tù và dậy rúc
Tiếng âm rền dục thúc oán lai
Phương xa ai nhớ tới ai
Phải chăng đạp tuyết tìm mai bên dòng
Vừa chớm đông ngả lòng trăng khuyết
Mộng trăm năm cách biệt mấy xa
Đỉnh non cất tiếng tù và
Tri âm lựa khúc giờ đà nơi đâu
Ngạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét