Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012
Tương Tư Người Không Nên
Ta gọi mưa về trong đêm nay
Từng hạt đâm xéo vết thương này
Vết hằn trên lưng chừ nóng bỏng
Như vừa được áp môi nồng say
Ta gọi gió về trong đêm nay
Gọi em lưu luyến,giấc đọa đày
Nghe vùng si mê trào dâng tiếng
Từng vuông da thịt khóc loang tay
Ta gọi em về dưới ngàn hoa
Dẫu biết yêu thương đã nhạt nhòa
Lưng chừng nắng đổ sao giá buốt
Mây nhuốm vầng dương hóa chiều tà
Ta gọi em về đỉnh ái ân
Dòng sông quá khứ xám đường trần
Lục bình vỡ vạc màu ngơ ngác
Tình ta bỗng chốc hóa phù vân
Ta gọi em về chốn thiên đường
Cầu vồng bạch sắc hóa tơ vương
Đã biết em ơi dường đã chết
Hồn vẫn rung ngân sóng vô thường
Ngạo
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét