Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Vì Anh Là Gió



Vì anh là cơn gió
 Nên anh phải trăng hoa
 Vì anh là cơn gió
 Nên Bóng Gió nhạt hòa
 Ngày miên man hôn lá
 Chiều vi vút thông xanh
 Khuya gió ngủ đầu nhành
 Sáng ôm giọt sương mai
 Gió yêu ai vì ai ?
 Gió vốn không hình hài
 Chỉ bên em quanh quẩn
 Mỗi lúc buồn thơ thẩn
 Em chỉ cần vươn tay
 Gió lùa dịu tóc mây
 Vuốt ve ru nồng giấc
 Giữa dòng đời tất bật
 Anh lại hóa Hàn Phong
 Ngăn lệ rơi thành dòng
 Em nào cần biết gió
 Đã đi qua những đâu
 Em chạnh lòng mưa ngâu
 Gió xua tan ảm đảm
 Em ghét trời u ám
 Gió rủ nắng theo về
 Thổi bùng lửa đê mê
 Trong ngày đông buốt giá
 Vì anh là cơn gió
 Nên quá đỗi vô tình
 Học mãi chữ trung trinh
 Chao ôi là khó thế
 Vì anh là cơn gió
 Nên bản chất cuồng ngông
 Ví em là Băng Phong
 Theo anh mãi phiêu bồng
 Qua bốn mùa luân chuyển
 Ví em là sóng biển
 Theo anh mãi rạt rào
 Ví em là nụ đào
 Để anh hôn môi thắm
 À ơi rừng xanh thẳm
 Gió lại cuốn phiêu du
 Đừng si trái mù u
 Để dân ca não nuột
 Gió nào thích trói buộc
 Chỉ thích vờn vòng quanh
 Đừng chờ anh đợi anh
 Vì anh là cơn gió






Ngạo

8 nhận xét:

  1. Bởi vì anh là gió

    Vì anh là cơn gió
    Nên nghìn năm hoang vu
    Để từng thu, từng thu
    Quay tít mù lá úa

    Gió mềm như phiến lụa
    Mà sắc tựa lưỡi dao
    Gió đến từ phương nao ?
    Làm sao, làm sao biết ?

    Bao ngày qua mải miết
    Phiêu bồng cùng nàng mây
    Khi cháy bỏng ngất ngây
    Lúc nhạt nhoà hờn dỗi

    Hỏi ai người có lỗi
    Khi tình đến, tình đi
    Một hôm gió thầm thì
    Rằng trót si mê cỏ

    Rất mong manh, bé nhỏ
    Mà trải đến bạt ngàn
    Theo cơn gió lang thang
    Qua đồng xanh, thung lũng

    Cỏ đâu là bất tận
    Mà gió mải miết bay
    Chưa từng hết đắm say
    Mà buông tay. Từ giã

    Em chỉ như chiếc lá
    Trên cành, đã lần xanh
    Một thu úa mong manh
    Chờ theo anh, về cội

    Đâu từng nghe gian dối
    Chỉ mắc tội đa tình
    Tự nhủ với tim mình
    Bởi vì , anh là gió

    NN

    Trả lờiXóa
  2. Bởi vì anh là gió
    Nên anh mãi lãng du
    Anh nào nhớ mùa thu
    Có nhành hoa đang đợi

    Anh theo lời mây gọi
    Nên lả lướt cùng mây
    Cuộn với nhau tháng ngày
    Trong khoảng không da diết

    Anh ơi anh có biét
    Lúc mây trời âm u
    Cuộn đen đám mịt mù
    Là lúc mây tan biến

    Mây tan thành nước biển
    Mây tan thành nước sông
    Anh còn có thong dong
    Theo mây cùng hòa quyện?


    Thanh Phương

    Trả lờiXóa
  3. Vì anh là cơn gió
    Chả thể nào không yêu
    Vặn xoáy muôn vạn chiều
    Vu sơn bồng lên đỉnh

    Thơ Gió tràn tán tỉnh
    Nào là hay xin hôn
    Nào là Nhóc mê hồn
    Nào là Chạm hương Cỏ

    Cánh cổng tình để ngỏ
    Mặc tình người vào ra
    Dẫu có ngày phôi pha
    Cũng còn lại chút đọng

    Để gió bớt cô liêu

    Ngạo

    Trả lờiXóa
  4. Vì anh là cơn gió
    Gió chẳng phải thật thà
    Chỉ buông lời ong bướm
    Rồi ngày tháng cũng xa

    Mỗi nhịp bước ai qua
    Để buồn dâng tròng mắt
    Buổi bình minh nắng tắt
    Bóng hồng nào lẻ loi

    Vì anh là cơn gió
    Gió thổi mãi chênh vênh
    Gió hay làm ai nhớ
    Em nên ko... dại khờ?

    Tieubangphong

    Trả lờiXóa
  5. Vì anh là cơn gió
    Mà gió chẳng thật thà
    Gió chỉ mãi ba hoa
    Rằng : "Anh yêu em nhất"

    Lời nói nào có thật
    Vì gió là gió thôi
    Gió chỉ biết trêu ngươi
    Và đuổi hình bắt bóng

    Thế nên em chẳng ngóng
    Chẳng đợi gió anh đâu
    Trời có đổ bể dâu
    Cũng mặc anh là gió

    Lý Mạc Sầu

    Trả lờiXóa
  6. Vì anh vốn là gió
    Hay ngụy biện, ba hoa
    "Tình nào cũng thiệt mà"
    Đụng đâu sà yêu đó

    Vì anh vốn là gió
    Hay hoang đàng, ngông nghênh
    Rồi lại chợt chông chênh
    Khi trời chiều giông tố

    Vì anh vốn là gió
    Nên em đừng có ham
    Đụng vào thì mệt lắm
    Nhìn xa cho an toàn

    Tieu Chieu

    Trả lờiXóa
  7. tieubangphong Đã viết:
    Vì anh là cơn gió
    Gió chẳng phải thật thà
    Chỉ buông lời ong bướm
    Rồi ngày tháng cũng xa

    Mỗi nhịp bước ai qua
    Để buồn dâng tròng mắt
    Buổi bình minh nắng tắt
    Bóng hồng nào lẻ loi

    Vì anh là cơn gió
    Gió thổi mãi chênh vênh
    Gió hay làm ai nhớ
    Em nên ko... dại khờ?


    thơ họa


    Nếu anh là cơn gió
    Sẽ dìu em đám mây
    Cùng phiêu du đó đây
    Khắp chân trời góc bể

    Nhưng mà anh không thể
    Vì em là gió rồi
    Anh hóa Bắc Cực thôi
    Để Băng Phong luôn lạnh

    Nếu em thành gió mạnh
    Anh hóa núi đá hiền
    Vững chãi và an nhiên
    Chặn gió em bão tố

    Để cho em bớt khổ
    Và hóa gió hiền hòa
    Tiểu Băng Phong dạo qua
    Để tình người bền chặt

    Cho con trai để mắt
    Tới con gái mỗi ngày
    Nhắc khoác áo đủ dày
    Nhắc quàng khăn kẻo lạnh

    Cho con gái lanh chanh
    Đan áo này khăn nọ
    Để con trai nhăn nhó
    Thành chuột bạch của nàng.

    Và từng ngày sang trang
    Người ta luôn ngóng nhỏ
    Ngóng cơn gió lạnh hiền
    Về chơi miền bình yên


    Thangdiennhat

    Trả lờiXóa
  8. Tuy anh mang tên "Gió"
    Nhưng không thích ba hoa
    Em hiểu anh chưa tỏ
    Tính anh vốn thật thà.

    Tuy anh mang tên "Gió"
    Nhưng vẫn chỉ yêu em
    Từng lời thơ anh ngỏ
    Là nước mắt trong tim.

    Tuy anh mang tên "Gió"
    Nhưng không thích bay xa
    Chỉ trong vòng tay nhỏ
    Ấm êm một mái nhà.

    Tuy anh mang tên "Gió"
    Nhưng không thích vờn mây
    Anh tìm ra em đó
    Duy nhất trên đời này.

    Anh vẫn là cơn "Gió"
    Nhưng hãy nhớ em ơi
    Nồng nàn trong máu đỏ
    Từng câu chữ từng lời!

    Hận Thiên Nhai

    Trả lờiXóa