Lâu lắm rồi ...ta không còn có thể thả hồn theo con chữ..chẳng thể viết được đoạn văn hay câu thơ ra hồn.
Tất thảy đều cuốn theo những phiến lá vàng đang rơi nghịch mùa.
Ta cứ phải mệt nhoài trên con đường mưu sinh .
Cuộc đời cứ như một dòng sông..chảy mãi về tới cát bụi và không thể quay ngược dòng để ta có thể thay đổi bất cứ gì của quá khứ..
Đêm nằm nghe gió..sáng thức với gió..cuộc đời cứ mênh mang..
Khát vọng vẫn cháy âm ỉ đâu đó nhưng không bột lấy gì gột nên hồ..Không thể tích lũy lấy gì xây dựng lại cơ đồ..trừ khi dùng thủ đoạn..
Đầu bạc dần theo dòng suy tư và âu lo..Bạc theo cả con số trồi trụt của đồng lương và vật giá..
Thực tế làm con người khô cứng cả cảm xúc..
Khuya..năm nhìn lại tài sản cá nhân >> chỉ còn là vợ dại và con thơ cộng với 2 bàn tay trắng và 1 cái đầu chất chứa quá nhiều ý tưởng kinh doanh ..câu hỏi của bản thân chỉ là vốn đâu ..
Xếp phiếm để bớt phù phiếm vậy
Ngạo
14.5.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét