Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Mong Manh




Nắng về bên ô cửa
tiếng dương cầm đâu đây
Én liệng chao từng bầy
Ném nụ cười hoang hoải

Lá buông mình rơi mãi
Khiến nhịp ngày chênh chao
Trộn  giọt yêu ngọt ngào
Hòa trăm vạn chén đắng








Rời bước đi chẳng đặng
Đuối môi vì men cay
Tôi  trao em tháng ngày
Không muộn phiền, nuối tiếc

Ngắm hình trăng bán nguyệt
Biết sao để vẹn toàn
Thôi cũng đành thênh thang
Cùng gió chiều lồng lộng

Tiếng dương cầm mơ mộng
Chuỗi ngày dài  lê thê
Đau đáu vào cơn mê
Nắm và ôm mây trời ??

Đếm từng hạt mưa rơi
Thôi dừng thôi em nhé !!
Cũng bởi vì có lẽ
Ta chẳng nợ nần nhau !?


Ngạo
14.9.2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét