Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Ốc Đảo Đêm


Vén tóc cho mây trời
Nắng nào có tuôn rơi
Lạc loài một tiếng Gió
Gãy phách tiếng kinh mõ

Một mối tình để ngõ

Ta khép cửa con tim
Níu vạt trời chẳng nguyên
Xoáy lốc gầy thành bão









Chữ hóa thành di cảo
Chỉ còn là nhớ nhung
Khuya đốt nhớ cháy bùng
Tro rơi thành mực tím

Cung đàn trời buông tiếng
Lơ lững vệt bi ai
Thác trút bóng tuyền đài
Con ong mật ngớ ngẩn

Ngược trong đêm mấy bận

Hút ngụy giọt tương tư
Cánh ngài bay chập chờn
Lao mình vào tuyệt vọng

Trăng treo,sắc bạc óng

Nhuốm sợi tóc vụn, khô
Bóng đêm,hay nấm mồ
Ta vùi chôn quá khứ

Làn khói thuốc tư lự

Thổi phù tán chữ O
Cắt nỗi nhớ dày vò
Thành hai nửa phiến diện

Ừ thì ta ngụy biện

Em xấu và đỏng đảnh
Nước mắt khô, ráo hoảnh
Hồn du triền sa mạc

Đêm rơi vào ngột ngạt

Hay bình minh đang chờ ??


Ngạo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét