Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Giai đoạn Cuộc tình











Mùa riêng...

Có người ví tình yêu như mùa Xuân
Cơn mưa bụi khẽ khàng chạm nụ hoa mới nở
Như cơn mưa tình nhân buổi đầu tiên… một thưở
Đêm rụt rè ve vuốt mảnh trăng son…



Có người thích tình yêu cuồng nhiệt, say hơn
Như nắng đổ nghiêng trời khát khao ngày Hạ
Hơi thở cách nhau tưởng chừng xa đến lạ
Cuống quít níu về hôi hổi tiếng hôn rơi…

Tình yêu ví như những ngày Thu rong chơi
Gác bỏ trần ai về lối vàng hoa Cúc
Gió cũng vô ưu, chiếc cầu vồng màu lục
Đếm sao trời yên ả giữa vai nhau…

Tình yêu cũng là khoảng trời Đông xôn xao
Chiếc áo khoác hờ vịn vách tim lớ đễnh
Men rượu cay, cảm xúc và định mệnh
Bỗng muốn một lần… ngược những nấc thang xưa

Ta đi qua bốn mùa, rong rủi nắng mưa
Tìm một mùa riêng, bộn bề - khắc khoải…
Ôm con sóng trùng dương nghìn năm ngủ lại
Đợi người cùng thức dậy giấc hồng hoang…


Hoathuongsitinh
16/09/2013


Tôi là người không chứng kiến mùa Xuân ,Hạ..nhưng lại đứng ngắm và im lặng bên mùa Thu , Đông của tác giả..Lẽ ra tác giả nên đề tựa là Giai đoạn Cuộc tình ..nhưng cũng đúng thôi..từng mùa đó không chắc phải là Xuân của năm..đó là Xuân trong tâm tưởng

Bài thơ đưa tôi về thủa em còn yêu và được yêu :

Đầu tiên tác giả bán hoặc bác bỏ đó là chính mình để rồi đứng vào góc nhìn của một người quan sát..nhưng lại khắc họa chi tiết những ký ức để dòng thơ hiện lên như thực thể..

Cơn mưa bụi khẽ khàng chạm nụ hoa mới nở
Như cơn mưa tình nhân buổi đầu tiên… một thưở
Đêm rụt rè ve vuốt mảnh trăng son…

Một sự tinh khôi trong trắng nhưng vẫn xác định đó là quá khứ .
Và hình bóng chàng trai rụt rè ..

Cứ như thế từng giai đoạn yêu được khắc họa theo thời gian để rồi những dòng nước mắt rớt trong đêm Đông nọ tất thảy cũng chỉ rơi một một mơ ước:

Ôm con sóng trùng dương nghìn năm ngủ lại
Đợi người cùng thức dậy giấc hồng hoang…

Dẫu biết thời gian không cách gì quay ngược cũng như số phận không cãi biến..nhưng đã là con người thì trong bến tình ai lại không có một người ẩn sâu trong lòng để yêu cả đời..dẫu không biết để làm gì nhưng vẫn nhớ người ta..vẫn quan tâm..vẫn hỏi han thông qua nhiều cách..để rồi lẫn quẩn tự rơi..Rơi trong Lạc Lõng bất tận và Bất Hối..

Ngạo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét