Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Trăng Tàn ( Phần 4)



Tết..

Đêm trừ tịch , gió ngoài khơi rít gào ..khuôn viên nhà cây cối bọc gió chỉ còn tôi và bóng đêm phủ kín .

Một mâm trái cây, một bát nhang làm vội từ ly gạo dăm ly rượu ..Rồi cũng thắp hương cúng tế trời đất..cũng nguyện cầu cho những người tôi yêu thương được an lành may mắn trong năm mới..

Xong tất thảy chăm sóc tới những linh hồn no đói không ai chăm..vừa đốt vàng mã vừa mong chia sẻ chút tấm lòng con con..để rồi tự ngẫm..nếu mình không hiện hữu trong hình hài con người mình sẽ về đâu trong hằng hà vị diện mà con người không thấy bằng mắt thường được nhỉ..và lúc đó có ai giống tôi vừa nói chuyện một mình vừa uống rượu một mình nhưng rót tới 4 ly..cứ kính tới trăng gió rồi tới các linh hồn..để rồi say khướt trong cơn nhớ..

Nhớ điên dại ..nhưng càng yêu thương người ta thường có xu hướng làm nhau đau để nhớ nhau nhiều hơn..
Giờ thì tôi lại nhớ về một đôi mắt ..đôi mắt mà người sỡ hữu nó dành cho tôi những giọt nước mắt..và tôi dường như cũng đã khóc khi xa em..nhưng cuối cùng cũng quay đầu đi..đi thật xa..và thế là gần như tôi xa em mãi ..mãi mãi ??

Say hay tỉnh tôi đều nhớ đến cảm giác bên em ..nhớ cách em hôn..nhớ cách em cười..nhớ đến cả những lời cay độc khi em vô tình hay cố ý thốt..nhớ đến những cơn mưa..cũng may đây là tháng 1 nếu giờ là tháng 11 có lẽ tôi đã cắm đầu xuống biển..không phải để chết..mà để sóng biển xóa bớt cơn điên khùng khi nhớ em..Có lần tôi nói ..Nếu có kiếp sau anh không yêu em nữa..vì yêu em khổ quá ..và cũng vì yêu em nhiều quá nên kiếp này là đủ..thử xem tôi ghét tháng 11 ra sao
:

Tôi ghét tháng 11.. tháng của những biển bờ tím bầm đầu gối, tháng của số phận đen kịt bão tố, tháng của những nụ hôn rực lửa và cũng là tháng mà mây mù khuất lấp đi tất thảy những gì sót lại của lý trí để kéo tuột tôi vào vùng cảm giác mãnh liệt ..mãnh liệt vô bờ và không chịu đứt đoạn.



Tôi ghét tháng 11..tháng của những lời ngọt ngào ôm chầm lấy nhau trong chăn ..rủ rỉ rù ri như 2 con bồ câu..để rồi xa vẫn hóng nhau cho tới khi mắt ríu tịt đi rồi chìm trong men say tình ái .

Tôi ghét tháng 11 ..tháng của một cuộc tình lên ngôi..tháng của sét đánh ..đánh thẳng vào nhau để rồi chả cần cọng rơm sấc nào cũng cháy bùng như đuốc giữa biển trời bao la..cháy ngay cả khi mưa gió quật quăng ..cháy cả trong tâm tưởng và đau nhất là nó vẫn chưa chịu lụi tàn theo thời gian.

Tôi ghét tháng 11 của những nụ cười trong veo..ghét luôn cả hơi ấm nồng nàn ..ghét cả cái năm tay nhau xiết chặt khi cùng ngắm mưa..ghét cả tiếng cười nắc nẻ như trẻ thơ khi lướt dưới làn mưa trái khoáy và ẩm ương như đứa con gái tập tưng

Tóm lại là tôi ghét tháng 11 và căm ghét chính mình khi bất lực tìm quên..lũ nhớ tràn ngập trong ký ức mà cứ mưa nắng..nắng mưa vòng luân sao chả chịu vơi đi tẹo nào để tôi còn  có thể yêu tháng 11..

Giá như tôi đừng ra thành phố H..  đừng có em..có lẽ tháng 11 sẽ rất tuyệt ..

Bên ngoài cửa ..vệt nắng loang vào bên trong..rát bỏng ..quái quỉ ..tháng 11 mà tôi ghét đâu có nóng khô thế này ..Nhắm mắt và định vị ..có phải vì quá yêu mà hóa ghét hay không ?????
Hừm hừm ..có lẽ vì tháng 11 là tôi bắt đầu yêu em..

Đêm trừ Tịch ..người ta khai bút may mắn..còn tôi..đau tình ( cười )

Đôi Mắt

 Chong đèn nhìn khói thuốc bay
Nhớ đôi mắt
 huyễn
 Khóc đầy vai tôi
 Em về nơi ấy
Như vôi
 Chẳng cùng lá thắm đượm môi cánh trầu
 Kỷ niệm không ngủ
Nghẹn đau
 Tan thành sương khói đi vào
Lãng Quên
 Ngày xưa đôi mắt
 Buồn tênh
Tiễn tôi về phía
 Thác ghềnh
 Bể dâu
Chiều nay mây xám ngang đầu
 Đường xưa khuất nẻo
 Dối nhau
 Hững hờ !!!

Còn /tiếp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét