Mỗi lần làm thơ lại là mỗi lần mang nỗi buồn đi bán..bán mãi cho gió cuốn trôi về nơi không có tôi..
Đời như cánh Vạc
Rồi cũng bay về tổ
Những cánh vạc mỏi nhừ
Đời là giấc mộng hư
Vàng son và cát bụi
Phía trước là ngày cuối
Trong chuỗi ngày vàng son
Tuổi xanh rơi đường mòn
Cành ngày mùa rơi lá
Yêu thương rồi xa lạ
Thoáng vụt mất tầm tay
Tia nắng mãi loay hoay
Chần chờ ngày nắng tắt
Hôn nhẹ lên mi mắt
Đánh dấu nốt xuân xanh
Dường như lá lìa cành
Đâu tại làn gió thổi
Em ơi !! Ta nông nổi
Đánh vỡ một chữ tình
Vô minh vẫn vô minh
Chữ tình không ghép được...
Ngạo
12.3.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét